Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2018
no image

Trần Gia Phụng

27-12-2018

Nội dung hội nghị Thành Đô giữa đại diện cao cấp đảng Cộng Sản Việt Nam (CSVN) và đảng Cộng Sản Trung Hoa (Trung Cộng) trong hai ngày 3 và 4-9-1990 được giữ bí mật tuyệt đối, nên tất cả những bài viết về kết quả hội nghị Thành Đô, kể cả nguồn tin Việt Nam sẽ thành khu tự trị của Trung Cộng năm 2020, đều là phỏng đoán.

Theo Trần Quang Cơ, thứ trưởng Ngoại giao CS, thì biên bản tóm tắt của hội nghị Thành Đô gổm “7 điểm nói về vấn đề Campuchia, chỉ có 1 điểm nói về cải thiện quan hệ giữa hai nước…”. Nếu đơn giản đúng như Trần Quang Cơ viết trong hồi ký, thì tại sao đảng CSVN giấu kỹ nội dung hội nghị Thành Đô? Giấu kỹ có nghĩa là có khuất tất. Cũng không biết khuất tất ở điểm nào, nhưng những chuyện có thật dưới đây xảy ra sau Thành Đô thì mọi người đều biết.

THAY ĐỔI LÃNH ĐẠO VÀ HIẾN PHÁP

Thay đội quan trọng đầu tiên là CSVN thay đổi lãnh đạo. Đỗ Mười qua dự hội nghị Thành Đô năm 1990, thì năm sau lên làm tổng bí thư đảng CSVN. Bộ trưởng Quốc phòng Lê Đức Anh là người đã ra lệnh cho bộ đội CSVN để cho Trung Cộng tự do đánh chiếm Gạc Ma, lên làm chủ tịch nước năm 1992. Từ sau Đỗ Mười, mỗi lần bầu chọn tổng bí thư, đảng CSVN đều tham khảo ý kiến của lãnh đạo Trung Cộng.

Mặt khác, đảng CSVN ra lệnh cho quốc hội thay đổi hiến pháp. Thông thường, người ta thay đổi hiến pháp khi đất nước có thay đổi. Lần nầy, CSVN thay đổi hiến pháp chỉ vì thay đổi chính sách ngoại giao. Hiến pháp cũ năm 1980 là hiến pháp chống Trung Cộng. Ví dụ trong “Lời nói đầu”, hiến pháp nầy có đoạn: “Phát huy truyền thống vẻ vang của dân tộc, quân và dân ta đã giành được thắng lợi oanh liệt trong hai cuộc chiến tranh bảo vệ Tổ quốc chống bọn phản động Cam-pu-chia ở biên giới Tây-Nam và chống bọn bá quyền Trung quốc ở biên giới phía Bắc…”

Bản hiến pháp soạn lại lần nầy hoàn toàn không có chữ nào chống Trung Cộng, được quốc hội thông qua ngày 15-4-1992 và ban hành ngay. Hiến pháp là bộ luật cao nhứt nước, mà CS còn đổi cho đẹp lòng Trung Cộng, thì có gì mà CS không làm được?

THAY ĐỔI VĂN HÓA XÃ HỘI

Từ đây, Trung Cộng là tất cả những gì cao cả thiêng liêng đối với CSVN, đến nỗi CSVN “kỵ húy” khi nói đến Trung Cộng, giống như thời quân chủ kỵ húy tên vua chúa. Ví dụ ngư dân Việt bị tàu Trung Cộng tấn công, thì báo chí CS gọi là “tàu lạ”, mà không được nói là tàu Trung Cộng.

Cờ Trung Cộng có 5 sao. Khi Nguyễn Phú Trọng thăm viếng Bắc Kinh, ngày 11-10-2011 đài Truyền hình Hà Nội cho phát hình cờ Trung Cộng có 6 sao. Sau đó, Tập Cận Bình đến Hà Nội ngày 21-12-2011, học sinh Việt Nam đón chào cũng bằng cờ 6 sao. Dân chúng Hà Nội cho rằng ngôi sao thứ 6 tượng trưng cho chế độ CSVN, chư hầu mới của Trung Cộng.

Sách giáo khoa học sinh lớp 1 nhan đề ‘Phát triển toàn diện trí thông minh cho trẻ’, có hình cờ Trung Cộng ngoài bìa thay vì hình cờ CSVN. Gieo vào trí óc trẻ em hình ảnh cờ Trung Cộng chỉ sớm phát triển toàn diện não trạng nô lệ bắc phương nơi trẻ em mà thôi.

Từ sau hiệp định về biên giới trên đất liền và về lãnh hải trong các năm 1999 và 2000, CS sửa đổi sách giáo khoa lịch sử, sách giáo khoa địa lý, sửa đổi bản đồ, dùng tên Tàu để chỉ các hải đảo ngoài Biển Đông.

Năm 2014, CSVN thỏa thuận cho Trung Cộng thành lập Viện Khổng Tử tại Đại học Hà Nội, giảng dạy tiếng Tàu, nói là củng cố và phát triển quan hệ hai nước, thực chất là mở đường Hán hóa và đi vào quỹ đạo của Trung Cộng. Ở các nước khác, Trung Cộng cũng lập viện Khổng Tử, nhưng bị kiểm soát và canh chừng chặt chẽ.

Nham hiểm nhứt là vào cuối năm 2017, có kẻ tên là Bùi Hiền, tốt nghiệp tiến sĩ ở Liên Xô, đưa ra “Đề xuất cải tiến chữ Quốc ngữ”, thay đổi cách đánh vần Quốc ngữ, làm cho cách viết tiếng Việt giống cách la tinh hóa chữ Tàu. Chủ trương biến dạng chữ Việt, phải chăng nhằm mục đích loại trừ tiếng Việt?  (Ở đây xin nhắc lại câu nói của Phạm Quỳnh: “Tiếng Việt còn, nước ta còn”. Vì vậy muốn xóa nước ta, thì trước hết Trung Cộng phải xóa tiếng Việt.)

Lo ngại một thời kỳ Hán thuộc mới trên quê hương, dân chúng tổ chưc những cuộc biểu tình chống Trung Cộng. CSVN liền bắt giam tất cả những ai biểu lộ thái độ chống Trung Cộng, dù bất bạo động. Nạn nhân đầu tiên là luật sư Lê Chí Quang, vì ông Quang viết bài chỉ trích CSVN nhượng bộ trong hai hiệp ước ký với Trung Cộng Ông bị bắt tháng 2-2002 và bị tuyên án 4 năm tù giam, 3 năm quản thúc.

Như thế, chỉ vì cam tâm làm tay sai cho Trung Cộng, đảng CSVN tiêu diệt lòng yêu nước, tiêu diệt hào khí dân tộc của người Việt. Một dân tộc không còn lòng yêu nước, không còn hào khí, chắc chắn sẽ là một dân tộc bạc nhược, mất gốc và dần dần tự tiêu vong.

Ngoài ra, Trung Cộng còn dùng đòn bẫy chính trị và kinh tế để khuynh đảo bộ máy cầm quyền CSVN, ảnh hưởng đến sinh hoạt xã hội.

Về chính trị, hiện nay ở trong nước, cán bộ các cấp CSVN hoàn toàn do Trung Cộng chi phối. Ai phục tùng Trung Cộng thì được thăng thưởng. Ví dụ điển hình là Đỗ Mười và Lê Đức Anh. Ai không phục tùng, thì chắc chắn sẽ bị mất chức. Ví dụ rõ nét là bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch.

Nếu thời Tam quốc bên Trung Hoa, tư đồ Vương Doãn dùng mỹ nhân Điêu Thuyền để ly gián Đổng Trác với Lữ Bố, thì ngày nay CSTH dùng người đẹp Trương Mỹ Vân (Cheng Mei Wang) sập bẫy tổng bí thư Lê Khả Phiêu (nhiệm kỳ 1997-2001). Dưới thời viên tổng bí thư nầy,Việt Nam ký hai hiệp ước, mất ải Nam Quan và mất 10,000 km2 bề mặt Biển Đông.

Về kinh tế, trong khi Việt Nam chuyển đổi từ kinh tế chỉ huy qua kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa, các công ty Trung Cộng vừa dùng thế lực chính trị, vừa hối lộ, mua chuộc cán bộ cao cấp, độc chiếm các hợp đồng kinh tế, đấu thầu những công trình kỹ nghệ quan trọng, tổ chức các tổ hợp sản xuất lớn, thuê đất rẻ, vị trí kinh doanh tốt, thuế biểu thấp. Nếu gây ô nhiễm môi trường mà bị phát hiện, thì chỉ bị phạt nhẹ, thấy ở Vũng Áng (Hà Tĩnh) …

Còn rất nhiều mưu toan của CSVN âm thầm chuyển hướng văn hóa Việt sang văn hóa Tàu, mà bài viết ngắn nầy không thể ghi nhận hết được. Các sự kiện nổi cộm tiếp theo càng bạch hóa nội dung của thỏa thuận Thành Đô.

HIỆP ƯỚC VỚI TRUNG CỘNG

Vấn đề biên giới Việt Hoa cả hàng ngàn năm lịch sử cũng chưa giải quyết dứt khoát. Thế mà sau khi đầu phục Trung Cộng năm 1990, CSVN liền hội họp với Trung Cộng và nhanh chóng ký kết với Trung Cộng Hiệp ước về biên giới trên đất liền Việt Nam – Trung Quốc (ngày 30-12-1999), theo đó Việt Nam bị mất nhiều đất dọc theo biên giới, mất đoạn ải Nam Quan và một phần thác Bản Giốc. Ải Nam Quan là một đoạn đèo hẹp giúp người Việt phòng thủ chống những cuộc tấn công từ phương bắc, và ải Nam Nam là nơi ghi dấu những chiến tích oai hung của dân tộc. Thế mà CSVN đã nhượng đoạn đường đèo chiến lược lịch sử nầy cho Trung Cộng quá dễ dàng.

Từ khi mất ải Nam Quan, hai chữ NAM QUAN biến mất trong tất cả các sách giáo khoa, sách sử địa, trong từ điển, và trên báo chí ấn hành sau năm 2000 ở Việt Nam. (Mời độc giả thử tự kiểm chứng các sách trong nước sau năm 2000.)

Về vịnh Bắc Việt, so với cách phân chia năm 1887 với nhà Thanh (Trung Hoa) thời Pháp thuộc về vịnh Bắc Việt, thì Hiệp ước phân định lãnh hải, phân chia quyền lợi trên vịnh Bắc Việt (ngày 25-12-2000) làm Việt Nam mất trên 8% diện tích vịnh Bắc Việt, tương đương khoảng 10,000 Km2 mặt biển.

BÔ-XÍT TÂY NGUYÊN

Kế đến là vấn đề bô-xít Tây nguyên. Tây nguyên là từ ngữ của CS sau năm 1975 để chỉ vùng cao nguyên Nam Trung phần. Cao nguyên nầy có nhiều tiềm năng về quặng bô-xít (bauxite), dùng để luyện nhôm, nhưng chuyên gia Liên Xô sau năm 1975 khuyến cáo là không nên khai thác vì sợ tác hại môi trường. Vì vậy, lúc đầu chương trình bô-xít Tây nguyên bị bãi bỏ.

Sau Thành Đô, khi Nguyễn Tấn Dũng làm thủ tướng, CSVN trở lại kế hoạch thăm dò, chế biến bô xít Tây nguyên năm 2007, rồi thuê công ty Chalienco (Trung Cộng) xây dựng nhà máy khai thác với hàng chục ngàn chuyên viên và công nhân Trung Cộng, rất nguy hiểm cho an ninh đất nước.

Theo báo Financial Times ngày 7-5-2009, thì đây là món quà Nguyễn Tấn Dũng triều cống Trung Cộng. Thật ra phẩm vật triều cống nầy không phải của riêng Dũng, mà là do quyết định của Bộ chính trị đảng CSVN, Nguyễn Tấn Dũng mới thực hiện.

CÁC ĐẶC KHU KINH TẾ

Hiện nay, vấn đề đang sôi nổi là chuyện ba đặc khu kinh tế. Xin nói ngay là Bộ chính trị đảng CSVN ra lệnh (ngày 22-3-2017) cho quốc hội soạn “Luật đơn vị hành chánh kinh tế đặc biệt Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc”, gọi tắt là luật đặc khu, có nghĩa là đảng CSVN quyết định thành lập các đặc khu, rồi ra lệnh quốc hội thi hành.

Được biết quốc hội sẽ chung quyết dự luật đặc khu ngày Thứ ba 12-6-2018, thì ngày Chủ nhật 10-6-2018, trong nước nổ ra những cuộc biểu tình đông đảo ở các thành phố lớn. Ai cũng đã thấy những cuộc biểu tình nầy qua các You tube.

Cũng cùng ngày đó, người Việt hải ngoại đồng tổ chức biểu tình tại tất cả các thủ đô và thành phố lớn các nước trên thế giới, phản đối dự luật bán đất cho Trung Cộng.

Trước cao trào phản đối của đồng bào trong và ngoài nước, quốc hội CS phải hoãn biểu quyết luật đặc khu cho đến kỳ họp quốc hội lần thứ 6 vào tháng 10-2018. Tuy nhiên tháng 10 đã qua, chưa thấy quốc hội bàn chuyện đặc khu, nhưng phải coi chừng, vì bộ chính trị đảng CSVN có thể bất ngờ chen vào bắt buộc quốc hội bỏ phiếu khiến dân chúng không kịp trở tay.

Sách báo đã viết nhiều về ba đặc khu trong dự luật. Ở đây, chỉ xin độc giả lưu ý rằng ba đặc khu trên đây là những vị trí chiến lược vô cùng quan trọng. Ai làm chủ các đặc khu, sẽ làm chủ bờ biển Việt Nam. Chắc chắn Trung Cộng muốn làm chủ các đặc khu, nhằm hỗ trợ cho chiến lược toàn cầu của Trung Cộng là “một vành đai, một con đường” (Nhất đới nhất lộ).

Quan sát bản đồ Việt Nam trong vùng Đông Dương, chúng ta nhận thấy phía bắc Việt Nam, quân đội Trung Cộng rải dài dọc theo 6 tỉnh biên giới. Phía tây Việt Nam, Trung Cộng bảo trợ Lào và Cambodia. Phía đông và phía nam Việt Nam là vùng bờ biển, ba đặc khu trên phong tỏa và kiểm soát hoàn toàn đường ra biển của Việt Nam.


Nhìn vào bản đồ nầy, ai cũng thấy rõ ràng rằng nếu Trung Cộng làm chủ các đặc khu trên đây, thì Việt Nam hoàn toàn nằm trong vòng vây cả bốn phía của Trung Cộng.

KẾT LUẬN

Cộng sản Việt Nam che giấu kết quả hội nghị Thành Đô, nhưng tất cả những chuyện có thật đã xảy ra sau hội nghị Thành Đô cho thấy Việt Nam đang đứng trước hiểm họa mất nước vào tay Trung Cộng. Hội nghị Thành Đô năm 1990 mở đầu kỷ nguyên “xâm lăng thầm lặng” (silent invasion), rất thâm độc, đưa Việt Nam vào quỹ đạo Trung Cộng. Rõ ràng hiểm họa mất nước vào tay Trung Cộng do đảng CSVN gây ra.

Nhớ lại lịch sử, vào đầu thế kỷ 15, nước Việt chúng ta bị nhà Minh (Trung Hoa) đô hộ khoảng 20 năm. Sau cuộc khởi nghĩa đánh đuổi quân Minh do Lê Lợi lãnh đạo thành công, Nguyễn Trải viết bản “Bình Ngô đại cáo”, đã mô tả nền cai trị của nhà Minh như sau: “Độc ác thay! Trúc rừng không ghi hết tội. Dơ bẩn thay! Nước bể không rửa sạch mùi!”.

Cảnh tượng nầy ngày nay đang tái hiện khi nhìn qua các nước phía tây Trung Cộng. Trung Cộng tàn sát người Duy Ngô Nhĩ (Uyghur) ở Tân Cương, hoặc Trung Cộng đàn áp người Tây Tạng, bắt giam hàng triệu người vào trong những ngục tù tăm tối, khiến Đức Đạt Lai Lạt Ma phải tố cáo và Liên Hiệp Quốc lên tiếng phản đối.

Hiện tượng nầy bắt đầu manh nha ở Việt Nam. Trung Cộng lấn đất biên giới phía bắc, xâm chiếm các hải đảo ngoài biển Đông, lập các khu phố Tàu ở các thành phố Việt, di dân đến các vùng kinh tế mà Trung Cộng thuê bao dài hạn …

Viễn tượng đen tối đang chờ đợi người Việt Nam nếu một lần nữa Việt Nam lọt vào tay Trung Cộng. Xin chú ý rằng dù có người hiện là đảng viên CS, là cán bộ, bộ đội CS, công an nhân dân CS, con cháu của những người nầy cũng không thoát khỏi số phận hẩm hiu chung của dân tộc một khi Việt Nam lọt vào tay Trung Cộng, nghĩa là chết vào tay Trung Cộng.

READ MORE
Thứ Năm, 27 tháng 12, 2018
no image

Từ việc khó tính với nhà thầu của Trung Quốc, bỏ Bachy về cống hiến cho Tp Hồ Chí Minh hay chuyện đặt tên các phong, thấy bác Quang này cũng đáng để học tập.

FB Quỳnh Hương

26-12-2018

Hôm nay đã có nhân vật mới chiếm sóng rồi, nhưng vẫn có rất nhiều người hỏi mình về Lê Nguyễn Minh Quang, về Metro. Vậy nên viết thêm vài dòng.

Lê Nguyễn Minh Quang đã là “nhân vật vàng” của báo Tuổi Trẻ từ 30 năm nay rồi, các bài về anh từ 15 năm nay cũng có trên TTO, nên nếu muốn hiểu rõ, mời mọi người đọc báo nhé (tranh thủ quảng cáo báo nhà). Hôm nay mình muốn kể một câu chuyện nhỏ, một chi tiết nhỏ mà mình thấy ấn tượng, nghĩ rằng có thể nói lên điều gì đó về Quang.

Là những phòng họp nơi anh làm việc.

Hồi Quang làm ở Bachy Soletanche, trụ sở trên đường Nguyễn Thị Minh Khai. Một lần mình hẹn gặp. Đến nơi, cô thư ký gọi điện thông báo, và mình nghe cô nói qua điện thoại nội bộ: “Dạ, mời chị ấy qua Trần Hưng Đạo ha anh”. Mình cảm thấy bực mình. “Gì mà Trần Hưng Đạo chứ, mình đã hẹn ở đây mà”. Cô ấy đặt máy xuống và quay sang: “Anh Quang mời chị vào phòng họp Trần Hưng Đạo”.

Khi đó mình mới biết, những phòng họp trong công ty được anh đặt tên: Trần Hưng Đạo, Quang Trung, Lý Thường Kiệt. Ấy là một công ty của Pháp.

Quang sang Ban quản lý dự án đường sắt đô thị. Cuộc họp báo cáo đầu tiên anh mời mình. Vào cổng, các nhân viên đứng đón: “Mời vào phòng họp Bạch Đằng”. Nhiều người đi cùng tỏ vẻ ngạc nhiên, nhưng mình thì đã biết rồi. Quang đã kịp đặt dấu nhanh vậy đó. Các phòng họp mang tên Bạch Đằng, Chi Lăng…

Vậy thì điều đó nói lên điều gì ở Quang? Mình nghĩ là cũng nhiều đấy, nhất là khi anh bị tố cáo là làm khó các nhà thầu mang quốc tịch Trung Quốc…

Câu chuyện tường vây dày 2m được chỉnh sửa thành 1,5m do Bachy thi công hôm nay, nhiều người đặt dấu hỏi, đặt cáo buộc. Thanh tra, kiểm toán đều đã xác minh, kết luận đầy đủ, người trong cuộc cũng đã lên tiếng giải thích, không cần nhắc lại. Chỉ nhớ một lần mình đã chất vấn Quang:

Hỏi: Bachy tham gia đấu thầu, chọn thầu như thế nào khi nguyên tắc của anh là không bao giờ “đi đêm”, không bao giờ tiếp tay cho những tiêu cực?
Đáp: Nguyên tắc xuyên suốt của Bachy là phải có giải pháp kỹ thuật sáng tạo, vượt trội, nâng cao chất lượng, tiết kiệm nguyên vật liệu và thời gian thi công, giảm giá thành. Chúng tôi thuyết phục nhà đầu tư bằng năng lực của mình.

Câu chuyện tường vây này cũng là như thế. Cái sai của Quang là tiết kiệm không đúng chỗ, phải không?

Thế còn những sai phạm khổng lồ ở Metro là chỗ nào? Xin các bạn phóng viên điều tra hãy xuyên qua lớp hoả mù tường vây mà tập trung vào những điểm mấu chốt:

Điều chỉnh qui mô đầu tư nhà ga Bến Thành từ 2 tầng lên 4 tầng, điều chỉnh kết cấu hầm với kết cấu vòm sang kết cấu hộp kết hợp tường vây…

Quyết định điều chỉnh kiểu dáng dầm từ dầm Super T sang dầm chữ U của đoạn tuyến đi trên cao làm tăng giá trị công trình bất hợp lý lên 1.420 tỉ đồng…

Giá trị tổng mức đầu tư được lập có khoảng 60% giá trị chưa đảm bảo cơ sở để xác định giá trị tính toán… Một số giá thiết bị nhập khẩu tính toán trong dự toán cao hơn nhiều so với giá dự thầu của ba nhà thầu. Cụ thể: giá toa tầu cao gấp 1,5 lần, các trạm điện cao hơn trung bình 3,5 lần, hệ thống thu phí cao hơn 2,8 lần…Chi phí thiết kế và chế tạo máy khoan TBM, tính toán khấu hao toàn bộ giá thiết bị đào hầm TBM…

(trích Báo cáo Kiểm toán và xin lỗi không liệt kê nổi…)

Bổ sung thêm là khi đọc báo cáo, nhất thiết phải chú trọng các thời điểm ký kết, mốc thời gian để biết ai sai ai đúng. Quang chính thức nhận việc ở MAUR từ 27-6-2016.

Thế còn vì sao bỗng dưng mình muốn lên tiếng thay Quang? Vì anh quá đơn độc, và vì anh xứng đáng. Quang đã là nhân vật của mình mười mấy năm nay rồi. Không đứng bên cạnh anh ấy lúc này thì còn lúc nào nữa trong đời, anh nhỉ.

Sẽ còn tiếp tục.
READ MORE
no image


Một năm nữa lại qua đi, chính trường Việt Nam ngày càng biến đổi với nhiều diễn biến mới. Cuối năm là khoảng thời gian phù hợp nhất để chúng ta tổng kết lại những sự kiện, dự đoán những biến chuyển trong tương lai. Thực sự mình cũng đã có vài năm đọc tổng kết như này, mỗi năm đều có những biến chuyển trong tâm lý và hy vọng về sự chuyển biến tốt đẹp cho xã hội Việt Nam.

FB Trương Duy Nhất
27-12-2018

Khắc hoạ toàn cảnh xã hội Việt và thời tiết chính trường, qua bộ “top ten ấn tượng 2018”.

1- Quốc tang và sự hả hê của dân chúng. Cái chết của Chủ tịch nước Trần Đại Quang và cựu Tổng Bí thư Đỗ Mười đã tạo nên những làn sóng ăn mừng hả hê trên cộng đồng mạng. Chưa khi nào, quốc tang lại khiến dân tình ngóng chờ hả hê thế. Dân không ác. Ai đứng về phía dân thì được họ thương. Lịch sử, đã không ít những cuộc dân chúng xuống đường để tang mà không cần các nghi thức cờ rủ, trống kèn hay đại bác. “Thương dân, dân lập đền thờ/ hại dân, dân đái ngập mồ thối xương”. Nhìn vào thái độ của dân để thấy họ trọng ai khinh ai, để thấy ai ăn tàn ai phá hoại.

2- Sự lên ngôi của Nguyễn Phú Trọng. Cùng với cuộc “đốt lò” rúng động chính trường, cái chết của Trần Đại Quang đã khiến ông Nguyễn Phú Trọng nắm thêm ghế Chủ tịch nước. Mọi đối thủ chính trị bị triệt tiêu. Ông Trọng lên ngôi, trở thành quyền lực tuyệt đối thao túng chính trường Việt.

3- Cuộc đại phá Bộ Công an. Bắt đầu từ vụ án Vũ Nhôm với hàng loạt tướng lĩnh (trong đó có hai thứ trưởng) bị khởi tố. Kế theo là vụ án đánh bạc liên quan đến trung tướng Phan Văn Vĩnh và thiếu tướng Nguyễn Thanh Hoá. Sau cùng là chiến dịch sắp xếp cải tổ, xoá bỏ 6 tổng cục, trên 60 cục nghiệp vụ. Một cuộc tổng tấn công chưa từng có, đại phá tan tành và thiết kế lại quyền lực tại Bộ Công an, thời hậu Trần Đại Quang.

4- Điểm nóng Thủ Thiêm. Khiếu kiện đất đai tại Thủ Thiêm từ vài thập niên trước, đột nhiên được xới lại thành vấn đề nóng. Tất Thành Cang bị truất ghế trung ương uỷ viên và mất chức Phó bí thư TP HCM, hàng loạt quan chức khác lâm vòng lao lý. Vì thế, câu chuyện Thủ Thiêm không hẳn là Thủ Thiêm. Dư luận đang có nhiều đồn đoán rằng, đấy là dấu hiệu củi lửa từ cái lò ông Trọng đang bắt đầu “tiến vào Sài Gòn”.

5- Trần Bắc Hà và con đường dẫn đến X. Việc bắt giam Trần Bắc Hà, cựu Chủ tịch ngân hàng đầu tư phát triển BIDV, nhân vật thân cận số 1 của cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, khiến “đường đến X” như gần hơn. Củi lửa như thể đã chực chờ ngay cổng tư dinh cựu Thủ tướng.

6- Vụ án AVG, thay Bộ trưởng TTTT. Đại án AVG và cuộc làm giá lịch sử giữa Vũ Vin (Phạm Nhật Vũ) và Mobifone, đã khiến nhiều quan chức lâm vòng lao lý. Nguyễn Bắc Son bị kỷ luật tước hàm cựu trung ương uỷ viên và cựu Bộ trưởng TTTT. Bộ trưởng Trương Minh Tuấn mất chức, thay bằng tướng Nguyễn Mạnh Hùng.

7- Luật đặc khu, an ninh mạng cùng cuộc biểu tình lịch sử tại Sài Gòn và bạo loạn Phan Thiết 10/6/2018. Hai bộ luật tạo nên những làn sóng phản đối chưa từng có. Trên 1 vạn dân đồng loạt xuống đường tại nhiều điểm khắp Sài Gòn, cuộc biểu tình được xem là lớn nhất từ sau 1975 đến nay. Cùng đó là một cuộc biểu tình khác tại Bình Thuận biến thành bạo động, thiêu cháy trạm cảnh sát PCCC Phan Rí Cửa, cùng nhiều xe chuyên dụng, khiến lực lực cảnh sát cơ động phải vứt khiên giáp tháo chạy.

8- Kỷ luật Chu Hảo và phong trào thoái đảng. Giáo sư Chu Hảo, cựu thứ trưởng Khoa học – công nghệ, giám đốc nhà xuất bản Tri thức bị kỷ luật vì in những bộ sách cổ xuý dân chủ, bị trung ương quy buộc là “suy thoái tư tưởng”. Việc kỷ luật ông và quyết định từ bỏ đảng Cộng sản của giáo sư Chu Hảo đã tạo nên một làn sóng kêu gọi từ đảng trong tầng lớp nhân sĩ trí thức. Ít nhất, hơn 13 trí thức đã tuyên bố từ đảng sau hiệu ứng Chu Hảo. Báo hiệu cho một phong trào thoái đảng rộng khắp, có thể không xa.

9- Hiện tượng Phùng Xuân Nhạ và chất lượng giáo dục Việt. Từ sự cố kỳ thi THPT, đến hàng loạt bê bối quanh việc phong hàm giáo sư. Từ chuyện sách giáo khoa, đến chất lượng người thầy. Từ một thầy hiệu trưởng dâm ô học trò, đến ông Bộ trưởng nói ngọng. Từ chuyện cô giáo bắt học sinh uống nước giẻ lau bảng, đến những cái tát man rợ trong trường học… Cùng với “hiện tượng” Phùng Xuân Nhạ, chưa nhiệm kỳ nào, ngành giáo dục lại được nhắc đến với hàng chuỗi những sự thể bê bết, phản giáo dục và vô văn hoá thế.

10. Thành công của bóng đá và sự lên đồng của dân Việt. 2018 được xem là năm thành công của bóng đá Việt: Á quân U23 châu Á, top 4 tuyển quốc gia mạnh nhất ASIAD, vô địch Đông Nam Á (AFF cup). Hiếm thấy dân tộc nào cuồng si đến mức lên đồng rồ dại vì quả bóng như người Việt. Mới bì bõm trên mặt ao làng, nhưng quan chức thì bảo đấy là “vận nước đang lên, đất nước thật sự chuyển mình để chào đón vận hội mới”. Báo chí thì hả hê như đạp trên đầu thiên hạ “Việt Nam dẫm nát cả vũ trụ dưới chân mình, vận nước đang bay khỏi trái đất”.
READ MORE
Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2018
no image


6. 22 Câu nói sẽ thay đổi cuộc đời bạn

1.Tiền xu luôn gây ra tiếng động… nhưng tiền giấy lại luôn im lặng. Vì thế khi giá trị của bạn tăng lên, hãy giữ cho mình luôn khiêm tốn và nói ít đi!

2. Càng nói ít, càng nghe được nhiều.– Alexander Solshenitsen

3. Khi người khác hỏi những điều mà bạn không muốn trả lời, xin hãy cười và nói “tại sao bạn lại muốn biết điều đó?”

4. Không ai cần đến một nụ cười nhiều như người không thể cho đi nụ cười.

5. Thành công lớn nhất là đứng dậy sau mỗi lần bị vấp ngã!

6. Rất nhiều người không dám nói lên những gì họ muốn. Đó là lý do tại sao họ không có được chúng. – Madonna

7. Khi trưởng thành, tôi ngày càng ít quan tâm đến những gì mọi người nói. Tôi chỉ xem những gì họ làm được. – Andrew Carnegie

8. Kiên trì làm việc tốt sẽ mang lại nhiều thứ. Như mặt trời có thể làm tan băng, lòng tốt có thể làm bốc hơi sự hiểu lầm, hoài nghi và thù địch. – Albert Schweitzer

9. Cuộc sống giống như một cuốn sách. Một vài chương khá buồn, một số chương hạnh phúc và một số chương rất thú vị. Nhưng nếu bạn chưa bao giờ lật thử một trang bạn sẽ không bao giờ biết được những gì ở chương tiếp theo!

10. Bạn có thể kết bạn được nhiều hơn trong vòng hai tháng bằng cách quan tâm đến người khác hơn là hai năm cố gắng bắt người khác quan tâm đến bạn. – Dale Carnegie
11. Tình bạn là một tâm hồn trú ngụ trong hai cơ thể. – Aristotle

12. Tôi tiến bộ bằng cách ở cạnh với những người tốt đẹp hơn mình và lắng nghe họ. Và tôi giả sử rằng mọi người đều tốt đẹp hơn tôi ở một mặt nào đó. – Henry J. Kaiser

13. Tranh cãi với một kẻ ngốc sẽ chứng minh rằng có hai kẻ ngốc. – Doris M. Smith

14. Những người làm việc cùng bạn phản ánh chính thái độ của bạn – Beatrice Vincent

15. Đừng quá khắt khe với chính mình. Thậm chí những sai lầm cũng có nghĩa là bạn đang cố gắng!

16. Không có hành động tử tế nào, dù nhỏ, lại bị xem là lãng phí. – Aesop

17. Bất luận lúc nào khi bạn nghe điện thoại, khi nhấc điện thoại lên xin bạn hãy cười lên, vì đối phương sẽ cảm nhận được nụ cười của bạn!

18. Cuộc sống vốn không công bằng, hãy tập quen dần với điều đó! - Bill Gates

19. Lưỡi không xương nhưng đủ cứng để làm vỡ nát một trái tim… vì thế hãy cẩn thận với ngôn từ của bạn!

20. Đừng bao giờ cố giải thích con người bạn với bất cứ ai. Vì những người tin bạn không cần điều đó còn những người không thích bạn sẽ không tin lời bạn đâu!

21. Nhu cầu cơ bản nhất của con người là nhu cầu thấu hiểu và được thấu hiểu.- Ralph Nichols

22. Hãy ghi nhớ 3 điều: CỐ GẮNG, KIÊN ĐỊNH, TIN TƯỞNG CỐ GẮNG cho một tương lai tốt hơn KIÊN ĐỊNH với công việc TIN TƯỞNG vào bản thân Và thành công sẽ thuộc về bạn.

5. Biểu hiện của người trưởng thành
Buổi sáng có buồn ngủ như nào cũng phải bật dậy đi làm ngay lập tức

Thích ăn cơm ở nhà hơn ăn ở nhà hàng

Thích ổn định, tên trên mạng không đổi trong một thời gian dài

Thích đọc tin tức hơn đọc những tin đồn

Ít gọi điện cho bạn bè hơn

Càng ngày càng ít người hoặc sự việc khiến bạn vui vẻ

Ít làm những việc không có kết quả


Lúc buồn bã lựa chọn ngồi một mình

4. Thói quen của người thành công
Mỉm cười

Tính khí ôn hòa

Không mượn tiền bạn bè

Sau lưng nói tốt về người khác

Nghe ai đó nói xấu người khác chỉ mỉm cười

Những việc trong quá khứ không để người khác biết tất cả

Tôn trọng người không thích bạn

Đối với việc vô tình, đối với người phải có tình

Tự đánh giá bản thân nhiều hơn

Khích lệ người khác

Cảm ơn

Học cách lắng nghe

Lúc nói chuyện nên mở đầu bằng “chúng tôi”

Ít nói chuyện

Thích bản thân mình


3. 7 kỹ năng mềm cần có nơi làm việc

Biến những người bạn ghét thành người bạn không ghét

Biến những người bạn coi thường thành người bạn không coi thường

Những việc bạn không muốn làm hãy làm cho thật tốt

Những điều nghĩ không thông hãy nghĩ cho thông

Muốn khóc cũng phải kìm nước mắt lại

Những điều uất ức hãy nuốt nó vào bên trong


Vứt bỏ trái tim mong manh, nhạy cảm, yếu đuối

2. 8 câu nói khiến bạn trưởng thành ít nhất 5 tuổi

Nếu bạn không thích công việc hiện tại, hoặc là từ chức không làm nữa, hoặc là im lặng và tiếp tục làm việc.

Học cách chịu đựng sự cô đơn.

Đừng mong manh dễ vỡ như thủy tinh, hãy là một người có nội tâm mạnh mẽ.
Quản lý tốt miệng của bản thân.

Biết nắm bắt cơ hội.

Nếu điện thoại luôn luôn không đổ chuông, bạn nên là người chủ động gọi.
Đừng kết hôn quá sớm.

Viết ra những điều bạn muốn làm trong cuộc đời, đặt tờ giấy đó ở trong ví, thường xuyên mang ra xem lại.


1.Những câu nói truyền cảm hứng sống tích cực

Cuộc sống như đi xe đạp. Để giữ thăng bằng, bạn phải tiếp tục di chuyển

Giữ đôi mắt của bạn hướng lên bầu trời và đôi chân trên mặt đất

Tôi không tiếc về những việc mình đã làm, tôi chỉ tiếc những việc mình đã không làm khi có cơ hội – khuyết danh

Tôi biết ơn những người đã nói không với mình. Nhờ họ mà tôi tự mình làm lấy mọi thứ – albeit eistein

Đời giống như việc chụp ảnh. Bạn cần có những điểm mờ để tạo nên một bức hình đẹp – khuyết danh

Hãy xây nên giấc mơ của bạn, nếu không thì người khác sẽ thuê bạn xây giấc mơ của họ – farrah gray

Dù rằng không ai có thể trở lại và có một khởi đầu mới, bất kì ai cũng có thể bắt đầu bây giờ và có một kết thúc mới – carl bard

READ MORE
Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2018
no image

21-12-2018
Theo tổ chức di cư quốc tế IMO thì từ năm 1990 đến 2015 có 2.558.678 người Việt di cư sang nước ngoài. Tức mỗi năm chừng 100.000 người bỏ xứ ra đi, chủ yếu là đến các nước Âu – Bắc Mỹ – Úc Châu. Thành phần ra đi đến xứ này đa phần là khá giả.
Mỗi năm cũng chừng 115.000 người chết vì ung thư. Và 160.000 người bị phát hiện mắc chứng bệnh này. Dần dà, dân tộc Việt Nam như trở thành dân tộc nhiều bệnh tật do thực phẩm ở Việt Nam nó vừa là thực phẩm vừa là chất độc. Tuy nhiên, thực phẩm độc không chỉ gây ung thư mà còn gây quái thai. Trong 10 tháng, bệnh viện Sản Nhi Nghệ An – một vùng thuộc khu vực ảnh hưởng chất độc do Formosa xả đã phát hiện ra 700 ca quái thai. Đấy chỉ là một vùng nhỏ thuộc khu vực phục vụ của bệnh viện. Khu vực ảnh hưởng của chất thải đó Formosa xả ra là 4 tỉnh thì con số thai nhi bị quái thai không hề ít. Mà trên khắp Việt Nam không chỉ có một mình Formosa gây ô nhiễm.
Đất nước Việt Nam đang là nơi độc hại, người có tiền thì ra đi nơi khác mang theo của cải ra đi. Người giỏi cũng tìm đường ra đi bằng cách này hay cách khác. Không ai muốn ở lại, chẳng qua người ta không thể đi được thì người ta mới ở lại. Ở lại Việt Nam cái gì cũng độc hại: giáo dục độc hại, xã hội độc hại, môi trường độc hại vv… thì ai muốn ở?
Như vậy rõ ràng môi trường đất nước này đã buộc người dân Việt Nam phải tha hương cầu thực và mang cái tính xấu quảng bá khắp thế giới làm người ta kinh tởm và lánh xa xứ Việt. Theo thống kê, ngành du lịch Việt Nam cho biết, có đến 90% du khách đến Việt Nam 1 lần rồi nói lời bye bye nước mà không bao giờ quay lại. Đó là minh chứng cho một Việt Nam đáng tởm chứ không phải là nơi hấp dẫn gì cả.
Như vậy câu hỏi đặt ra là, Việt Nam là vùng đất dữ như vậy, người Việt không muốn ở, du khách không muốn quay lại, thì nếu có một làn sóng người bước ngoài di cư vào Việt Nam thì có phải đó là sự bất thường không? Vâng, điều tôi muốn nói đó là làn sóng người Trung Quốc di cư vào Việt Nam.
Vân Đồn xong, Móng Cái xong, Hạ Long xong, Đà Nẵng xong, Nha Trang xong vì tất cả những nơi đây người Trung Quốc đã đến và làm chủ khắp nơi. Và hôm nay, người Trung Quốc đã nam tiến. Như ta biết, báo chí đã thông báo, người Trung Quốc đang đăng kí mua nhà tại Sài Gòn rất đông, chiếm đến 40% thị trường BĐS khu vực này. Thế là thủ phủ của khu vực miền Nam đang bị Tàu tấn công bằng những cuộc di cư.
Trên biển, chính quyền Trung Quốc đã tung ngư dân của họ xuống phủ kín biển Đông để chiếm giữ biển làm nhiệm vụ chính trị cho ĐCS Trung Quốc mà không cần phải bắt cá. Thêm nữa khu vực gần bờ Việt Nam, Trung Quốc cũng thả ngư lôi mục đích là vừa để đe dọa ngư dân Việt và vừa để thăm dò khả năng phòng thủ hải quân Việt Nam. Kết quả, hải quân không hề phát hiện gì cả. Hay nói đúng hơn, ĐCSVN đã đánh thông điệp với phía Trung Cộng rằng “chúng tôi đã buông”. Với thói tham vọng vô độ của Tàu Cộng, chắc chắn trong tương lai, Trung Cộng sẽ không để cho Việt Nam sở hữu một giọt nước mặn nào cả.
Ý đồ áp sát vào Việt Nam từ biển đến đất liền là quá rõ ràng. Thêm vào môi tường Việt Nam không phải là vùng đất để đến đây sinh sống, vậy người Trung Quốc di cư vào Việt Nam, mà cụ thể là họ đổ về Sài Gòn để làm gì? Có tiền họ mua BĐS đầu tư và định cư ở xứ Âu – Mỹ – Úc chứ họ đến Việt Nam để làm gì? Xin trả lời, đó là để làm nhiệm vụ chính trị.
Hiện nay ĐCS Trung Quốc đã điều khiển ĐCS Việt Nam, chuyện bàn giao nước Việt cho Tàu không dễ dàng gì, vì nếu người dân Việt quyết sống mái một phen với ĐCSVN để kéo cổ nhóm phản quốc xuống thì Trung Cộng sẽ mất toi hết công lao gầy dựng cuộc xâm lược mềm mấy thập niên ròng rã. Cho nên Tàu phải có giải pháp khắc chế. Vậy giải pháp là gì?
Lấy chính dân Tàu làm mồi nhử. Nghĩa là sao? Nghĩa là Tàu buộc đám tay sai để người Tàu vào án ngữ tại các địa điểm trọng yếu và nắm giữ hầu hết các cơ sở kinh tế lớn. Người Tàu sẽ di cư đến và sinh sôi để tạo thế cài răng lược Tàu – Việt. Khi dân Việt nổi dậy mà mâu thuẫn với dân Tàu, thì lúc đó, quân đội Tàu có quyền đem quân sang Việt Nam bảo vệ người Tàu.
Đến lúc đó, việc diệt chủng tộc Việt sẽ được tiến hành song song với quá trình chuyển giao. Mọi nước đi Trung Cộng với mỗi nước lùi của Việt Cộng, nếu toàn dân không thức tỉnh kịp thời, có lúc sẽ không còn kịp. Vậy thôi.
READ MORE
Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2018
no image

NGUỒN BÁO MẠNG

Khi đã trở thành một thạc sĩ trên đất Úc, Hương thầm biết ơn những ngày làm ô sin cho nhà chủ. Đơn giản vì trải nghiệm nào trong đời cũng đáng quý và có những sự khắc nghiệt khiến mình học hỏi được rất nhiều và trưởng thành rất nhanh.

12 tuổi, Đặng Thị Hương (sinh năm 1986, quê Vĩnh Phúc) nghỉ học rời quê lên Hà Nội làm ô sin cho một gia đình trẻ. Công việc chăm em bé và quán xuyến việc nhà từ 6h sáng đến 12h đêm đem lại cho Hương số tiền 150.000 đồng mỗi tháng. Với đồng lương ít ỏi này, Hương mơ ước sẽ nuôi anh trai và em gái học xong, hỗ trợ tiền chữa bệnh cho mẹ.
Hương không ngờ, đó chỉ mới là chương đầu tiên mở ra cuộc đời nhiều thăng trầm của mình. Sau này, cô còn có nhiều ước mơ lớn hơn thế nữa.
Chuyện chưa kể về cô gái Việt từng làm ô sin, ngủ gầm cầu thang trở thành thạc sĩ trên nước Úc - Ảnh 1.
Cô bé đem nhẻm, gầy gò năm nào không ngờ những ngã rẽ cuộc đời lại đưa mình đi xa thế!
Chuyện chưa kể về cô gái Việt từng làm ô sin, ngủ gầm cầu thang trở thành thạc sĩ trên nước Úc - Ảnh 2.
17 tuổi, Hương nghỉ công việc ôsin, đi học lại lớp 8 ở một trung tâm giáo dục thường xuyên ở Hà Nội. Cô thuê được gầm cầu thang một khu ổ chuột vừa kê đủ cái giường gãy chân để ngủ. 2 giờ sáng Hương thức dậy thổi xôi. Sáng bán xôi, rồi đi lau nhà thuê, chiều đi bán bánh khoai, bánh ngô, tối học xong lại bán bánh đến nửa đêm. Việc quá nhiều nên mỗi ngày Hương chỉ vẻn vẹn 2 tiếng được ngủ.
Chuyện chưa kể về cô gái Việt từng làm ô sin, ngủ gầm cầu thang trở thành thạc sĩ trên nước Úc - Ảnh 3.
Sau chuỗi ngày làm đủ mọi nghề để được đi học bổ túc, Hương biết đến KOTO - một doanh nghiệp xã hội phi lợi nhuận, chuyên đào tạo nghiệp vụ nhà hàng, khách sạn cho trẻ đường phố. 
Cô nộp đơn và được nhận vào và đây cũng là nơi thay đổi cuộc đời cô và tạo nên Hương hôm nay. Sau 18 tháng học tại KOTO, Hương được làm tại khách sạn Inter Continental Hồ Tây, rồi quay về làm nhân viên KOTO với mong muốn được đồng hành với các trẻ em từng như Hương. Năm 2012, Hương lên đường du học Úc sau khi giành được một suất học bổng.
Khi đã trở thành một thạc sĩ trên đất Úc, Hương thầm biết ơn những ngày làm ô sin cho nhà chủ: "Có những sự khắc nghiệt khiến mình học hỏi được rất nhiều và trưởng thành rất nhanh. Đơn giản như việc chị từng sống với bà chủ nhà cực kì khó tính, làm gì cũng phải làm cho thật tốt. Từ đó, chị cũng rèn giũa được mình.
Hoặc, kỹ năng nấu ăn hay niềm vui với ẩm thực, chị cũng được tôi luyện qua rất nhiều người chủ kỹ tính khác. Việc rửa một cái cốc thế nào là sạch hay cuốn nem như nào cho ngon, rửa cá thế nào cho không quá tanh... Tất cả những thứ đó, chị đều học được từ hồi đi làm ô sin. Nó cũng là thứ vốn liếng đáng quý của chị. Những bài học được tôi luyện trong hà khắc có mùi vị mặn chát nhưng lại là hành trang khiến mình vững bước vào đời".
Khi hỏi Hương, nếu như ngày đó chị không cố chấp giữ lấy cái khao khát học tập, thì hôm nay chị nghĩ mình đã ở đâu và như thế nào?
Chuyện chưa kể về cô gái Việt từng làm ô sin, ngủ gầm cầu thang trở thành thạc sĩ trên nước Úc - Ảnh 4.
Hương trầm ngâm một lúc rồi đáp:"Cũng thật khó, bản thân chị cũng từng đặt câu hỏi như vậy và chưa bao giờ có câu trả lời. Chị nghĩ, đó là một sự may mắn dựa trên nỗ lực và chữ duyên. Giống như chuyện ở nột vùng quê nghèo lại có một bé gái thích đọc sách như chị, hay bỗng dưng một ngày chị phải nghỉ học và lên thành phố kiếm sống. Nếu ngày đó mọi thứ không xảy ra theo cách tệ nhất thì chưa hẳn đã dẫn đến một cái kết đẹp. Mọi con đường đi đều khác nhau và đích đến cũng không hề giống nhau nên chúng ta chỉ biết tuân theo quy luật cuộc sống và nỗ lực hết mình mà thôi".
Hương không nghĩ mình nhìn xa trông rộng hơn bạn bè đồng trang lứa khi sớm nhận được giá trị của việc học để quyết tâm theo đuổi nó đến cùng, dẫu có đang là một cô bé ô sin đi chăng nữa.
Sự ham học hỏi đến với Hương rất tự nhiên như cách mà những người trẻ thế hệ 8X say mê với những kiến thức mới, công trình nghiên cứu, kiếm cơ hội du học bằng chính sức của mình... Đó chính là nguồn cảm hứng giúp Hương tiếp tục nuôi dưỡng hoài bão học vấn, ngay cả khi đã đạt được một số thành quả nhất định.
Chuyện chưa kể về cô gái Việt từng làm ô sin, ngủ gầm cầu thang trở thành thạc sĩ trên nước Úc - Ảnh 5.
Ai nhìn vào cuộc sống của Hương cũng nghĩ cuộc đời cô dẫu khó khăn nhưng so ra với nhiều người khác vẫn "màu hồng" chán. Khó khổ lúc đầu, khúc sau sướng như "cổ tích" thế này ai cũng chịu. Nhưng bạn đừng tùy tiện phán xét người khác bằng những gì bạn nhìn thấy. Ai cũng có những góc khuất mà đã là góc khuất thì không dễ gì nhìn thấy được.
Cuộc đời Hương không "cổ tích" lắm đâu! Có thể những gì Hương đạt được là mơ ước của nhiều người từng ở vào hoàn cảnh như cô. Nhưng đâu ai hiểu, để có những kết quả thành hình ấy là biết bao khó khổ, sự hi sinh vô hình mà chỉ có Hương biết.
Mới 31 tuổi đời song những thăng trầm mà Hương đi qua có lẽ đã gấp đôi người cùng trang lứa. Mỗi lần va vấp và gặp biến cố, cô gái nhỏ tự nói với mình "Hương ơi, thôi xong" nhưng chẳng biết lấy đâu ra động lực cô lại gượng đứng dậy bước tiếp.
Chuyện chưa kể về cô gái Việt từng làm ô sin, ngủ gầm cầu thang trở thành thạc sĩ trên nước Úc - Ảnh 6.
Có lần Hương bị hại ở Hà Nội, cô nghĩ mình không vượt qua được, nhưng rồi cũng qua. Đúng chiều 30 Tết năm 2008, Hương và anh trai bị tai nạn. Cô từng nghĩ đó là điều khủng khiếp nhất trong đời, nhưng rồi đâu lại vào đấy. Ba tháng trước khi Hương bắt đầu chương trình học thạc sĩ ở Úc, anh trai đột ngột qua đời.
Khi ấy, mọi khó khăn về tài chính và nỗi tuyệt vọng vì mất đi người thân khiến cô gái nhỏ trở nên chênh vênh. Hương nghĩ mình sẽ gục ngã, nhưng rồi mọi chuyện cũng được xếp lại theo trật tự của nó, dù mọi thứ chẳng thể như trước nữa.
"Không phải chị mạnh mẽ đâu, chị cũng chỉ là cô gái bình thường, cũng yếu đuối bên trong và tỏ ra cứng rắn bên ngoài. Mỗi lúc khó khăn chị nghĩ cứ ngồi đó mà buồn chán, dẫn tới trầm cảm thì ai lo cho mẹ và cháu chị? Từ đó, chị chuyển hóa nỗi buồn thành yêu thương, chị đọc sách của thầy Thích Nhất Hạnh nhiều hơn mỗi ngày, chị học thiền, tập thở, chị bắt đầu trồng những cây hoa. Mùa xuân sau đó, nó đã nở hoa. Cho đến tận bây giờ, năm nào chị cũng được ngắm hoa mình trồng đơm bông, từ những ngày chị vẫn ngồi đợi nắng.
Chị nghĩ nỗi buồn thì có thể vẫn còn đâu đó nhiều lắm, nhưng mình chọn cách đối mặt và chuyển hóa cảm xúc. Quan trọng hơn cả, mình hãy xem những điều kém may mắn xảy ra là chuyện tất yếu trong cuộc sống, ở đâu đó vẫn có nhiều người gặp phải tình cảnh giống như mình, chỉ là họ có nói ra hay không mà thôi", Hương chia sẻ.
Chuyện chưa kể về cô gái Việt từng làm ô sin, ngủ gầm cầu thang trở thành thạc sĩ trên nước Úc - Ảnh 7.
Khi có cơ hội ra nước ngoài học tập, tiếp xúc với nhiều người, Hương mới có đủ điều kiện để so sánh những kiến thức cô học được từ trường lớp, trường đời với những lời mẹ dạy.
Chuyện chưa kể về cô gái Việt từng làm ô sin, ngủ gầm cầu thang trở thành thạc sĩ trên nước Úc - Ảnh 8.
Những lời mẹ dạy sau lũy tre làng là những bài học làm người giản dị, nhưng nó lại là hành trang quý theo Hương trên mỗi chặng đường dài. Mẹ bảo chị cứ lấy tâm làm cốt lõi, mọi cái sẽ dung hòa, chuyện thật to thì sẽ trở nên nhỏ và nhỏ thì có thể không còn.
Mẹ dạy Hương tính chịu đựng cao, khiêm nhường và làm việc chăm chỉ. Nhờ đức tính đó, cô bé 12 tuổi năm nào mới không bị "lạc đường" khi sống một mình ở Hà Nội nhiều cám dỗ. Lời răn dạy ấy cũng là thứ "vốn liếng" quý giá Hương mang sang Úc để sống qua quãng thời gian sinh viên thú vị, nhiều thách thức và đầy trải nghiệm. Cuộc đời cho cô gái trẻ nhiều đòn đau hơn. Cô dần nhận ra, không phải điều gì mẹ dạy cũng giống với ngoài đời. Tuy nhiên, ở khía cạnh nào đó nó vẫn có ý nghĩa rất lớn với mình.
Khi gặp người tốt, Hương thấy những bài học của mẹ thật đúng. Nhưng lúc gặp người xấu, khi những chuyện không hay ở đời xảy đến với mình... cô vẫn còn những bài học của mẹ, những giá trị cốt lõi để dựa vào.
Hương có một kỷ niệm đáng nhớ thế này: "Khi sang Úc học đại học, chị sợ nhất môn Kinh tế. Giáo sư của chị cũng biết điều đó. Một lần, chị trả lời được hết câu hỏi của thầy, thầy hỏi ai dạy chị những điều này, chị nói hồi bé sống ở quê, mẹ chị làm như vậy. Thầy bảo chị hãy gọi điện về nhà cảm ơn mẹ vì mẹ chị chính là nhà Kinh tế học tuyệt vời của chị. Bữa đó, chị tự hào lắm. Ai mà nghĩ những bài học giản dị của mẹ ra đời lại hữu ích vậy!".
Chuyện chưa kể về cô gái Việt từng làm ô sin, ngủ gầm cầu thang trở thành thạc sĩ trên nước Úc - Ảnh 9.
Thỉnh thoảng vẫn có người đọc các bài viết về Hương rồi trêu cô là người "nổi tiếng". Hương trêu lại "tai tiếng" thì có!
"Khi kể câu chuyện của mình, ngoài những lời khích lệ động viên, chị cũng nhận được không ít gạch đá. Với chị, gạch đá hay khen chê đều không quan trọng.
Một ngày đẹp trời, chị quyết định kể câu chuyện của mình và mặt chị xuất hiện dày đặc trên báo. Có người không hiểu thì sẽ cho là chuyện bịa hoặc kiểu "kể khổ". Chị thì rất ngại việc phải kể những điều "con nhà nghèo vượt khó" vì nghèo thì Việt Nam mình thiếu gì, và các bạn học giỏi hơn chị thì chắc chắn là cũng có rất nhiều.
Chuyện chưa kể về cô gái Việt từng làm ô sin, ngủ gầm cầu thang trở thành thạc sĩ trên nước Úc - Ảnh 10.
Nhưng chị kể ra câu chuyện của mình với mong muốn giúp ích phần nào cho những người trẻ để họ tìm thấy động lực khi lạc bước hay đứng giữa ngã ba đường không biết đi đâu, làm gì. Nhưng chị kể câu chuyện của mình không phải là muốn các bạn phải giống như chị. Thế thì còn gì đặc biệt!
Chị chỉ có một mong muốn đơn giản là chia sẻ từ những trải nghiệm thật nhất của mình sẽ giúp cho ai đó có thêm thông tin về thế giới ngoài kia. Các bạn sẽ không ngồi ì một chỗ chờ cơ hội tới. Và quan trọng là để các bạn biết yêu bản thân mình, sống vui vẻ và đầy nhiệt huyết, từ đó mới yêu được cộng đồng", Hương nói.
READ MORE
no image

1. Thực sự tối qua mình cũng đi quẩy và thấy rất vui, đi bão để xả stress là một cách rất hiệu quả. Nhưng đọc những dòng bình luận dưới đây mới thấy đúng. Đọc rồi lại thở dài vì một đất nước trì trệ, ngày một đi xuống.
"Có nhiều bạn chuyên về cơ khí ô tô, hoặc cơ khí chế tạo máy là fan hâm mộ của cái cậu David Văn trẻ tuổi thì nói với tôi rằng cậu ta từng nói rằng: "đối với cái xã hội và đất nước VN, người ta coi lĩnh vực cơ khí chế tạo máy, cơ khí lực đẩy cơ học,… là cái nghề hạng ghẻ rách tồi tệ nhất xã hội, thậm chí nếu cậu ta nghiên cứu phát triển bắn thử tên lửa xuyên lục địa, hay ICBM  có tầm bắn 7.000 cây số là với địa lý VN sát TQ thì có thể chở theo đầu đạn hạt nhân hoặc đầu đạn hóa học vi trùng là sẽ tấn công bất cứ nơi đâu trên lãnh thổ TQ để răn đe kẻ thù, và đối vớ TQ chỉ cần mất vài phút, vì tốc độ bay đạt 25.000 km/h là có thể tấn công bất cứ mục tiêu xa xôi nhất của lãnh thổ TQ. nhưng nó sẽ không có bất cư giá trị hay được chào đón như những vị anh hùng của dân tộc mà ở VN người ta chỉ tôn sùng những cầu thủ bóng đá hay các diễn viên người mẫu,…như vị thánh sống,…".

Lời nói thật thì hay mất lòng nhau, bởi lẽ VN là quốc gia thất bại, và trong nhiều thập kỷ qua không có bất cứ cái gì để người dân VN họ được tự hào, nên họ dồn lòng tự hào vào một thứ tự hào duy nhất cứu cánh đó là bóng đá,….đó là thực tế. Vì cái giải bóng đá ở VN đang diễn ra, nó không phải là giải FIFA World Cup mà nó chỉ là giải đấu bóng hạng cò con là giải AFF SUZUKI CUP 2018, là giải đấu bóng đá hạng vô danh tiểu tốt không có bất cứ giá trị nào cả để mà các tập đoàn tài chính ngân hàng quốc tế, hay các tập đoàn công nghiệp lớn quốc tế tài trợ. Nó do hãng xe Suzuki nhà tài trợ danh hiệu của Giải vô địch Liên đoàn bóng đá Asean (AFF). Và nó cũng chỉ là giải đấu cấp khu vực. Nhưng cả một đất nước bị cuốn trôi vào bóng đá rất cuồng nhiệt. Kể cả người ta lệch cấm xe cô đi vào một số con đường như thể quốc gia này đang bị thiết quân luật."
READ MORE
Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2018
no image

Báo tiếng dân

15-12-2018

Tâm lý mọi người nói chung, khi đến nơi giàu sang tốt đẹp hơn quê nhà thì khen hết lời, khen để học tập. Đó là chuyện đương nhiên. Tuy nhiên người Việt sống trong chế độ cộng sản, thì việc khen chê phải có định hướng xã hội chủ nghĩa.

Nhớ hồi năm chín mấy của thế kỷ trước, lúc ông phó thủ tướng Trần Đức Lương mới đi thăm Mỹ về, tui phỏng vấn ông ta về nước Mỹ. Ông vô tư khen nước Mỹ nhiều thứ lắm, nhưng sau đó chợt nhớ ra, ông tự chấn chỉnh lại, “nhưng nước Mỹ cũng có nhiều cái xấu lắm”, tui hỏi cụ thể xấu cái gì thì ông lúng túng nói chung chung, nó bóc lột công nhân ghê lắm, nó tự do dân chủ quá trớn nên xã hội luôn mất ổn định…

Cũng vào thập niên 90, tui có mặt trong đoàn nhà báo đi thăm Hàn Quốc do anh Võ Như Lanh, tổng biên tập TBKTSG làm trưởng đoàn. Từ trong quê mùa của những năm 90, thấy Hàn Quốc, ai cũng choáng ngợp, đi đến đâu, thấy cái gì cũng khen ngất trời. Khen nhiều đến mức mà một nhà báo tiến bộ như anh Lanh cũng thấy không ổn, anh chấn chỉnh: khen nhiều rồi, bây giờ chúng ta phải tìm ra cái chi xấu, cái chi thua VN để chê. Vậy mà cả đoàn nhà báo gần 10 người, trong ba ngày còn lại không tìm ra một cái gì xấu, cái gì thua VN để chê. Cuối cùng tui bông phèn một câu rất mất quan điểm lập trường: Thằng Hàn quốc tệ hơn VN là không chịu để cho Triều Tiên giải phóng.

Bây giờ tui qua Cali ở gần một tháng, mới khen phở Cali ngon và khen chuyện quản lý chăm sóc trẻ con tốt đã bị nhiều người Việt XHCN, cháu ngoan bác Hồ nhảy bổ vào chửi bới, đ*t mẹ thằng bu càng nịnh Mỹ, khen cả cứt Mỹ cũng thơm hầu xin xỏ suất tị nạn hoặc lợi lộc gì đó.

Chừ tui sợ quá, bằng tự điều chỉnh, tìm cách chê Cali đây.

Thời tiết, đất đai và thổ nhưỡng Cali tệ hơn VN rất nhiều. Bay từ San Francisco xuống Los Angeles, nhìn xuống thấy cả một vệt đất khô cằn, núi đồi trùng điệp phủ toàn một màu vàng khô của cỏ cháy hoặc của đất đá trơ cằn, mỏi mắt tìm một chút màu xanh không thấy.

Khi máy bay hạ thấp xuống mới thấy được cây xanh trong các khu dân cư và trong các thành phố. Trái với VN, bay ra khỏi thành phố là thấy màu xanh ngút ngàn.

Cali mưa ít, phía tây tiếp giáp với sa mạc nên thiếu nước trầm trọng. Hầu hết đồi núi đều khô trọc, nơi nào có rừng thì phần lớn là các loại cây có dầu như thông, tùng, sồi và cây gì đó rất giống cây bạch đàn…không khí lại rất khô nên cháy rừng xảy ra thường xuyên dù không bị đốt. Ngược lại ở VN ta rừng bị cố ý đốt liên miên nhưng cũng chỉ cháy chút chút rồi tự tắt chẳng cần phải cứu chữa khổ sở như ở Cali.

Chủng loại cây đã ít mà chủng loại chim thú càng ít hơn VN. Tuy nhiên số lượng của chúng thì nhiều vô cùng. Chim ở đây thịt rất dỡ nên không ai thèm bắt ăn. Ngỗng, ngan, vịt trời, le le mập ú tràn ngập các hồ nước, công viên, có lẽ thịt nó tanh lắm và máu nó hôi hơn ngỗng vịt ở VN nên không bị bắt làm món tiết canh. Tự dưng rất tự hào khi nhớ đến lời ngài phó thủ tướng tiến sĩ kinh tế Vương Đình Huệ khi ngài cho rằng vịt trời là mũi nhọn xuất khẩu đặc sản của VN.

Con người ở Cali bị khó dễ mọi điều, bị cấm đoán đủ thứ như cấm uống rượu bia nơi công cộng, cấm hành hạ thú cưng và gia súc, cấm cả việc đụng chạm đến chim muông đến cả con sò con ốc, viên đá vô tri. Hôm qua tui mới đến chơi ở bãi biển Laguna và Dana Point, thấy có biển cấm to đùng cắm ngay bên mỗi cổng xuống biển với nội dung: Không dắt chó xuống biển, không dẫm đạp nghêu sò và tất cả các loại sinh vật biển, không nhặt lượm võ nghêu sò ốc hến, không nhặt sỏi đá, không thay đổi vị trí của các viên đá sạn… Vì thế mà nhà cầm quyền Mỹ rất tệ khi đã bắt phạt một vị đường đường đại sứ Việt Nam chỉ vì vị nầy vô tư mò ốc trên suối để cải thiện.

Cali rất thiếu bê tông, hầu hết nhà cửa phải làm bằng gỗ và vật liệu tổng hợp đã đành đến các ao hồ sông suối ngay trong lòng thành phố cũng hiếm khi được kè bê tông hoành tráng như Hồ Tây của Hà Nội. Các khu hoang dã thì để dưới mức hoang dã, đường đất quanh co, cây cối mọc nghiêng ngã lộn xộn, um tùm. Nơi nào buộc phải làm đường bê tông để du khách đi lại cho dễ thì hai bên đường trồng cây cối lau lách lên um tùm che khuất người với chim thú bên trong, thỉnh thoảng lắm mới bố thí cho người một chỗ nhòm chim thú hai bên đường bằng cách cắt thấp cây cỏ một ô chừng vài mét. Hồ Tây và các bờ sông vào thành phố ở VN sạch tưng, đố hòng tìm thấy một bụi lau sậy hoang dã… làm bẩn cả mắt.

Đất đai Cali rộng hơn VN nhưng toàn đất hoang đồi trọc, dân số thì ít hơn rất nhiều lại không thuần và ngoan như dân VN.

Dân Cali là một tập hợp hổ lốn phức tạp gồm da trắng, da đen, da vàng, da đỏ… đến từ mọi phương trời, ngôn ngữ thì hầm bà lằng gồm tiếng Anh, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Tàu, tiếng Việt… Hì hì, lại không có tiếng Mỹ, thế có ốt dột không.

Dân Cali không ngoan vì họ chẳng sợ thằng nào kể cả thống đốc hay tổng thống và cũng chẳng thằng nào sợ họ. Họ chỉ sợ mỗi pháp luật, đứng trước pháp luật thằng nào cũng như thằng nào, cũng xanh mặt, thun cu kể cả thằng tổng thống. Nghe ngài Trump đang bị thế. Ngược lại dân VN tuy ngoan ngoãn nhưng rất anh hùng, chẳng sợ pháp luật, chỉ sợ thằng lãnh đạo cấp trên và thằng chí phèo thôi.

Dân số Cali chỉ gần 40 triệu, đất đai cằn cỗi, tài nguyên không nhiều, nhưng nó làm ra tiền khủng khiếp, GDP nó đứng thứ 6 toàn cầu nghĩa là nó chỉ thua 5 nước Mỹ, Tàu, Nhật, Đức, Anh mà thôi. Điều đó chẳng tốt lành gì, vì của cải đó phần lớn do bóc lột người lao động mà ra. Chỉ 40 triệu người mà làm ra lượng của cải khổng lồ đứng thứ 6 thế giới thì cường độ bóc lột, vét kiệt tâm sức người lao động đến mức cùng cực như thế nào khó mà kể siết. Do vậy nhận định của ngài Trần Đức Lương hoàn toàn không sai.

Nhà cầm quyền tư bản Cali nói riêng và nước Mỹ nói chung, rất lạnh lùng và vô ơn. Viết bài bưng bô ca ngợi nó bao nhiêu nó cũng chẳng thèm biết ơn tặng cho người viết phong bì hoặc ưu tiên cho một chút lợi lộc nào đó như ở VN. Ngược lại, nói xấu nó hay nói xấu làm mất uy tín lãnh đạo của nó, nó cũng rất vô cảm, chẳng thèm care.

Do vậy tui viết bài chê Cali này là nhằm phục vụ cái sướng cho các vị cháu ngoan bác Hồ, những con người mới xã hội chủ nghĩa, mong các vị tha thứ mà cho tui một suất trở về VN quê hương an toàn.

PS: Tui chỉ quanh quẩn Cali nên chỉ dám chê Cali, tui mà đi hết nước Mỹ thì phải biết, tui chê không còn manh giáp nào.
READ MORE