Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2025

 Một căn hộ tầm trung 60–70 m2 ở quận Bình Thạnh, Tân Bình hay Thủ Đức bây giờ có giá khoảng 3–4 tỷ đồng. Dù ngân hàng hỗ trợ vay 70%, thì với mức thu nhập của vợ chồng tôi khoảng 40 triệu mỗi tháng, tiền trả góp hàng tháng cũng lên đến 18–22 triệu, chưa kể chi phí sinh hoạt, nuôi con, gửi xe, học phí... Thế là, như nhiều người khác, tôi bắt đầu mở rộng vùng tìm kiếm về khu vực xa hơn như Bình Dương, Đồng Nai (cũ) – nơi được quảng cáo rầm rộ những dự án "chỉ từ 1 tỷ đồng mỗi căn, sổ hồng riêng, trả góp 20 năm".

Thoạt nghe thì có vẻ rất hấp dẫn, nên mỗi cuối tuần, tôi lại xuống tận nơi xem nhà mẫu, nghe nhân viên môi giới bất động sản miêu tả cuộc sống "xanh, yên bình, tiện nghi, kết nối nhanh về trung tâm Sài Gòn chỉ khoảng 30 phút". Tôi gần như bị thuyết phục và suýt nữa đã xuống tiền mua nhà.

Nhưng rồi, một người bạn đã cho tôi một cái nhìn hoàn toàn khác. Bạn mua căn hộ ở Dĩ An, Bình Dương với giá rẻ hơn ở TP HCM gần một nửa. Nhưng bù lại, mỗi sáng, bạn phải rời nhà từ lúc 6h sáng để đi làm, và trở về khi đồng hồ đã điểm 8h tối. Vợ bạn làm gần nhà nên đỡ hơn, còn bạn thì lúc nào cũng mệt mỏi. Dần dần, căn hộ ở Bình Dương trở thành nơi để ngủ, chứ không phải là "tổ ấm".

Nghe chuyện của bạn, tôi nhận ra, đôi khi rẻ hay đắt không nằm ở giá tiền, mà ở cách chúng ta định giá cuộc sống. Một căn nhà rẻ hơn một tỷ nhưng lấy đi mỗi ngày 4 tiếng di chuyển, sức khỏe hao mòn, thời gian bên gia đình bị cắt giảm... liệu có còn là món hời? Chúng ta đi làm để có cuộc sống tốt hơn, chứ không phải để trả giá bằng chính quỹ thời gian và tinh thần của mình.

Với tôi, "làm ở đâu, mua nhà ở đó" không phải là khẩu hiệu sang chảnh, mà là lựa chọn thực tế. Khi chưa có đủ lực để mua nhà trung tâm Sài Gòn, tôi chọn thuê một căn hộ nhỏ gần công ty, gần trường của con, gần bệnh viện và bạn bè. Mỗi sáng, tôi có thể thong thả uống ly cà phê trước khi vào làm. Giá thuê nhà gần 10 triệu mỗi tháng, bằng nửa tiền trả góp một căn nhà xa, nhưng đổi lại, chúng tôi có thêm hai, ba tiếng mỗi ngày cho con, cho bản thân, và cho cuộc sống.

Mỗi tối, tôi còn đủ thời gian đọc truyện cho con nghe trước khi đi ngủ. Đúng là tôi chưa có nhà riêng, nhưng cảm thấy cuộc sống hiện tại của mình đáng sống hơn nhiều so với việc sở hữu một căn nhà rẻ ở xa thành phố. Nhiều người bạn đồng trang lứa của tôi cũng chọn mua nhà xa, với lý do "đầu tư cho tương lai". Nhưng thực tế, sau vài năm, họ bắt đầu cho thuê lại nhà, quay về thành phố thuê căn hộ nhỏ để sống.

Khi bước vào độ tuổi này, suy nghĩ chín chắn hơn, tôi tin sở hữu nhà không quan trọng bằng việc có thời gian và năng lượng cho cuộc sống của mình. Một căn nhà là tài sản, nhưng thời gian, sức khỏe, sự bình yên mới là vốn quý thật sự. Vì vậy, nếu bạn đang cân nhắc giữa việc mua nhà xa để "thoát kiếp ở thuê" hay tiếp tục thuê nhà gần chỗ làm, tôi nghĩ câu trả lời nằm ở việc: Bạn muốn có một căn nhà để ở, hay chỉ là một căn nhà để có trốn đi về?

**************************************

Sáng nay Hà Nội vào Thu tiết trời se lạnh, mình ngồi nhâm nhi cốc Trà Nóng với thằng bạn thân cùng quê lên Thủ Đô lập nghiệp, định ôn lại chuyện xưa. Ai ngờ, cả buổi nó chỉ than thở về khoản nợ mua nhà. Vợ chồng nó dành dụm được ít tiền, vay ngân hàng 1,5 tỷ để mua căn chung cư. Hai năm đầu, lãi suất ưu đãi 6%, tưởng ổn. Nhưng giờ lãi thả nổi, vọt lên hơn 10%/năm. Đảo nợ thì bị phạt, tính ra sau hai năm chắt chiu, nợ vẫn y nguyên 1,5 tỷ. Nó thở dài, bảo căn nhà niên hạn 50 năm mà trả nợ chắc mất 20 năm, áp lực bủa vây tứ phía.

Theo quan điểm của người Việt Nam thế hệ cũ phải an cư mới lạc nghiệp. Rất nhiều bạn bè, đồng nghiệp ở tỉnh lẻ lập nghiệp ở mảnh đất này lao đầu làm việc, không dám nghỉ, chẳng dám đi chơi, ăn uống tằn tiện để trả nợ để có được căn nhà của riêng mình. Căn nhà mơ ước hóa thành gánh nợ, trói chặt cuộc sống. Giá nhà đất Hà Nội thì tăng vù vù, kế hoạch mua nhà của mình cứ teo tóp dần, nhà nhỏ hơn, xa hơn, nợ dài hơn. Nhiều bạn trẻ thế hệ 8x-9x đã có những suy nghĩ hiện đại sống cho hiện tại khi không mua nhà mà thuê nhà phục vụ nâng cao cuộc sống.

Nhiều bạn trẻ có thu nhập ở mức trung bình khá ở Hà Nội họ dùng tiền tích lũy để thuê nhà, mua ô tô, sống thoải mái hơn. Thuê căn hộ 6-10 triệu/tháng, còn tiền dư thì đi du lịch, cho con ăn nhà hàng, vợ chồng mua những bộ quần áo, giầy dép, túi xách hợp thời trang với những dịp sale giá cả hợp lý. So với mua nhà, vay 2-3 tỷ, trả góp 15-20 năm, mỗi tháng còng lưng trả hàng chục triệu, họ sẽ được hưởng thụ cuộc sống hiện tại sung sướng, đỡ áp lực hơn nhiều.

Họ luôn tìm những căn nhà mới để ở, lúc làm ăn khá, thuê nhà xịn; lúc khó khăn, chuyển chỗ rẻ hơn, cuộc sống sẽ năng động phù hợp với công việc, sinh hoạt của mình. Nhà thuê gần công ty, gần trường con, tiết kiệm thời gian, tiền xăng. Quan trọng là chẳng lo nợ nần, chẳng sợ biến cố bất ngờ như mất việc hay lãi suất tăng.

Mua nhà là mơ ước, nhưng với họ sống vui, sống khỏe, lo được cho con cái những điều cơ bản nhất với cuộc sống ở Hà Nội mới là điều đáng giá. Không chấp nhận gánh nợ cả đời, hưởng thụ cuộc sống xứng đáng công sức mình bỏ ra miễn sao hài lòng với những gì mình có là được.

Tagged
Different Themes
ĐỌC BÁO HAY - BÌNH LUẬN NGAY CHO NÓNG

Cùng nhau thảo luận về điều mà bạn quan tâm nào

0 nhận xét