Hồ Chí Minh không phải là Nguyễn Ái Quốc
Vũ Đông Hà (Danlambao) - Hồ Chí Minh không phải là Nguyễn Ái Quốc. Sự việc này đã được chính Hồ Chí Minh xác nhận gián tiếp trong bài viết "Đảng Ta" vào năm 1949 dưới bút hiệu Trần Thắng Lợi bằng một câu tám chữ: "ngoài đồng chí Nguyễn ái Quốc và tôi". Bên cạnh đó, vào ngày 09/08/1932, Báo L’Humanité (Nhân đạo) của đảng cộng sản Pháp cũng công bố Nguyễn Ái Quốc đã chết trong tù tại Hong Kong vì bị bệnh lao vào giữa năm 1932. Thông tin về cái chết của Nguyễn Ái Quốc cũng được Báo Điện tử CSVN - Cơ quan Trung Ương đảng CSVN đăng tải lại vào ngày 10/06/2003.
Với những thông tin "chính thống" thuộc về đảng CSVN, đến từ chính ngòi bút của Hồ Chí Minh, sự việc Hồ Chí Minh không phải là Nguyễn Ái Quốc là một sự thật không thể chối cãi.
Tiểu sử của Hồ Chí Minh đã được đảng CS xây dựng bằng cách dùng cuộc đời và hoạt động của Nguyễn Tất Thành tức Nguyễn Ái Quốc để nhập vào một người khác mang tên Hồ Chí Minh. Nhưng đã không phải là Nguyễn Ái Quốc thì Hồ Chí Minh là ai, sinh trưởng nơi nào, xuất thân từ đâu?
Nhân dân Việt Nam cần được biết rõ ràng thân thế của một người mà đảng tuyên xưng là người sáng lập đảng CSVN, khai sinh nước VNDCCH; một người mà đảng tôn làm cha già của cả dân tộc; một người mà mọi trẻ em từ lúc học đánh vần đã phải đọc câu "Tháp Mười đẹp nhất hoa sen, Việt Nam đẹp nhất có tên bác Hồ"; một người mà sau khi chết nhiều năm, người dân vẫn phải tiếp tục đóng thuế để bảo trì xác ướp, lăng mộ và cả đảng vẫn lấy ông ta làm mẫu mực để "sống, chiến đấu, học tập theo gương chủ tịch Hồ Chí Minh".
*
Về phía chúng ta - những người muốn vạch trần sự thật về Hồ Chí Minh
1. Cần định ra "điểm kết" đối với "nghi án" Hồ Chí Minh
Có 2 điểm kết theo thứ tự:
(1)- Chứng minh Hồ Chí Minh không phải là Nguyễn Ái Quốc (Nguyễn Tất Thành).
(2)- Chứng minh Hồ Chí Minh không phải Việt mà là Tàu.
Chúng ta cần tách bạch 2 điểm kết này. Điểm kết 1 đã đạt được. Hồ Chí Minh dứt khoát không phải là Nguyễn Tất Thành. Điểm kết này, sau nhiều thời gian tìm hiểu, tra cứu bởi rất nhiều người đã trở thành sự thật không thể chối cãi. Bây giờ nó cần phải trở thành "tiền đề" cho tiến trình đi đến điểm kết thứ 2.
Trong tiến trình đi đến kết luận Hồ Chí Minh không phải là Nguyễn Ái Quốc, những dữ kiện "chính thống" từ chính bài viết của Hồ Chí Minh (bút danh Trần Thắng Lợi), và tài liệu từ phía cộng sản là những bằng chứng cụ thể, khả tín nhất, không là suy luận chủ quan. Trong khi đó, những dữ kiện, phân tích - thí dụ như so sánh chiều cao của HCM và NAQ, chuyện HCM về thăm lại thân nhân và quê cũ, dung mạo khác nhau... - là những dữ kiện, phân tích để dẫn đến suy luận rằng HCM không là NAQ. Vì là suy luận nên trên tổng thể nó chưa có tính thuyết phục 100% với tất cả mọi người. Do đó, chúng ta cần ưu tiên sử dụng những chứng cớ đến từ chính phía cộng sản để khẳng định: vấn đề Hồ Chí Minh không là Nguyễn Ái Quốc đã được xác định, không còn bàn cãi và nó đã trở thành sự thật.
Khi bước qua tiến trình chứng minh Hồ không phải là Việt, nếu không cần thiết, cần tránh dùng lại những dữ kiện, suy luận HCM không phải là NAQ. Điểm kết 1 đã được chứng minh, đã có kết luận và đã trở thành "tiền đề" cho điểm đến số 2. Dùng chúng vào trong những tranh luận cho điểm kết 2 chúng ta vô tình kéo một sự thật, một kết luận, một tiền đề trở lại thành những vấn đề vẫn còn tranh cãi. Hãy tập trung vào phần 2 của công án: Nếu không là một người Việt mang tên Nguyễn Tất Thành thì Hồ Chí Minh là ai, người nước nào?
2. Có cần quan tâm đến vấn đề thân thế của Hồ Chí Minh?
Như đã trình bày trong bài "Hồ Chí Minh / Hồ Tập Chương - "cha già" Việt hay Tàu?":
"Ưu tiên và nỗ lực hàng đầu của những chế độ độc tài là thần thánh hoá lãnh tụ. Mục tiêu chính của công tác không có điểm kết này là xây dựng, duy trì sức mạnh của guồng máy cai trị qua việc gieo trồng niềm tin yêu và kính trọng của đại đa số quần chúng vào một lãnh tụ và đồng hoá lãnh tụ thần thánh với hệ thống chính trị. Tổ chức Canvas, hậu thân của nhóm lãnh đạo phong trào Otpor, gọi đây là cột trụ quyền lực vô hình nhưng kiên cố nhất của chế độ."
Nói một cách khác, tập đoàn Ba Đình vẫn đang dùng Hồ Chí Minh để bảo vệ chế độ.
Ngày nào Hồ Chí Minh vẫn còn là thần thánh trong tâm hồn tuổi thơ Việt Nam khi mới đánh vần là bị cả hệ thống giáo dục dạy đọc "Tháp mười đẹp nhất bông sen, Việt Nam đẹp nhất có tên bác Hồ" là ngày đó chúng ta vẫn còn hiểm hoạ những thế hệ VN bị đầu độc, tẩy não và yêu mến trung thành với cái đảng do người "có tên đẹp nhất", có cả một cuộc đời "ra đi tìm đường cứu nước" ấy lãnh đạo.
Ngày nào hình ảnh Hồ Chí Minh vẫn còn được đảng CS tiếp tục tìm mọi cách bảo vệ, xây dựng, củng cố với âm mưu biến nó thành biểu tượng và linh hồn của dân tộc Việt Nam, ngày đó suy nghĩ chống chế độ là "chống bác Hồ muôn vàn kính yêu" vẫn tồn tại trong lòng rất nhiều người đã bị tuyên truyền, tẩy não, ma mị từng giờ, từng ngày từ thưở mới cắp sách đến trường.
3. Vấn đề Hồ Chí Minh và những vấn nạn khác
Hồ Chí Minh không phải là "vấn nạn thời sự" đối với một số người. Nó cũng không là vấn nạn duy nhất. Trước mắt chúng ta là vấn nạn chủ quyền, môi trường, đặc khu, nhân quyền, việc gia tăng khủng bố, bắt bớ, giam cầm những công dân VN yêu nước... Tất cả làm nên "đại nạn cộng sản". Nhưng Hồ Chí Minh đang được chế độ sử dụng để tạo nên sức mạnh vô hình để cầm quyền và tạo ra những vấn nạn trước mắt đó. Câu nói "Chủ tịch Hồ Chí Minh sống mãi trong quần chúng" thật ra là rất chính xác. Hồ Chí Minh vẫn đang "sống" và vẫn đang là tấm khiên, lá chắn và vũ khí mạnh mẽ nhất của đảng.
Do đó, không thể nào chờ đến lịch sử sang trang mới đem công tội Hồ Chí Minh ra xét xử như đối với một nhân vật lịch sử xa xưa kiểu Lê Chiêu Thống. Đó là công việc của những thế hệ mai sau, được hưởng một đời sống tự do, dân chủ nhờ vào những nỗ lực và hy sinh của thế hệ đi trước. Thế hệ chúng ta bây giờ không làm việc xét xử lịch sử đối với Hồ Chí Minh. Ngày hôm nay, chúng ta tấn công vào thành trì sức mạnh tinh thần của đảng cai trị, tấn công vào tấm khiên, lá chắn và nòng súng vô hình của chế độ mang tên Hồ Chí Minh.
Đừng để sẽ có ngày con cháu chúng ta không còn lịch sử để làm chuyện xét xử công tội cho lịch sử Việt Nam.
Đừng để có ngày Việt Nam sẽ bị xoá tên trên bản đồ thế giới, lịch sử Việt Nam bị viết lại để trở thành một phần của lịch sử Tàu - trong đó có câu: Ngày 2 tháng 9 năm 1945 đánh dấu một sự kiện quan trọng trong lịch sử Trung Hoa. Đó là ngày đồng chí người Trung Hoa - Hồ Tập Chương đã trở thành chủ tịch của nước VNDCCH, được cả tỉnh Việt Nam lúc ấy tôn vinh làm cha già dân tộc Việt. Ngày đó là điểm khởi đầu cho hành trình của những đứa con hoang trở về với nước mẹ Trung Hoa vĩ đại...
Đừng để có ngày những thế hệ mai sau phải nuốt ngược nước mắt và nếu còn hoài vọng về một Tổ quốc Việt Nam xa xăm, họ không còn lịch sử để phán xét mà chỉ còn có thể phán xét tội làm mất nước của thế hệ cha ông của họ.
*
Phụ chú:
1. Bài "Đảng ta" do chính Hồ Chí Minh viết dưới bút hiệu Trần Thắng Lợi. Bài được trích từ Hồ Chí Minh Toàn Tập, Tập 5, Trang 546-550. Đăng tải lại trên nhiều trang, trong đó là trang Báo Điện Tử Đảng Cộng Sản Việt Nam:
Bài viết hiện nay đã bị chế độ "thủ tiêu" sau khi bị phanh phui trên Danlambao. Nguyên bản chụp đã được lưu giữ:
2. Tin Nguyễn Ái Quốc chết trong tù do Báo Điện Tử đảng CSVN đăng tải tại:
Bài này cũng đã bị xoá. Hình bài báo được chụp để lưu trước khi bị xóa:
3. Tin Nguyễn Ái Quốc bị chết trong tù đăng bởi báo L’Humanité (Nhân đạo) năm thứ 29, số 12292, thứ ba 09/08/1932. Báo L’Humanité là một bộ phận của đảng Cộng sản Pháp.
4. Bản dịch bài báo của L’Humanité:
0 nhận xét