Thứ Tư, 20 tháng 2, 2019
no image

Le Nguyen (Danlambao) - Luận điểm hỗ trợ, ủng hộ cho tập sách nghiên cứu “Hồ Chí Minh Sinh Bình Khảo” của học giả Hồ Tuấn Hùng khá thuyết phục nhưng phe chống luận điểm Hồ Chí Minh là Hồ Tập Chương nhập vai đóng thế Nguyễn Ái Quốc cũng có những lý lẽ thoáng nghe qua cũng thuyết phục không kém nhưng đi sâu vào phân tích sẽ thấy tồn tại một số vấn đề cần mổ xẻ.

Tiếng nói phản bác “Hồ Chí Minh giả là không thể xảy ra được”... đến từ một số tác giả có chút tiếng tăm như Nguyễn Duy Chính với “Nhận Xét Về Cuốn Hồ Chí Minh Sinh Bình Khảo”, Phạm Đình Lân với “Hồ Chí Minh Người Việt Hay Người Tàu?” Đặc biệt là hai nhân vật cộng sản phản tỉnh khá nổi tiếng là cựu đại tá quân đội nhân dân Bùi Tín và nhà văn Vũ Thư Hiên, con của Vũ Đình Huỳnh, bí thư của Hồ Chí Minh, là tác giả cuốn hồi ký chính trị “Đêm Giữa Ban Ngày” phản bác luận điểm Hồ Tập Chương nhập vai Hồ Chí Minh đóng thế Nguyễn Ái Quốc!

Để phản bác Hồ Tuấn Hùng, ông cựu đại tá quân đội nhân dân Bùi Tín đưa ra bài viết “Cuộc Đánh Tráo Không Thể Có” với lập luận như sau:

“...Thật ra không có khó khăn gì để chứng minh rằng nội dung cuốn sách chỉ là một điều hoang tưởng, theo kiểu tiểu thuyết trinh thám rẻ tiền, có thể là do động cơ vụ lợi kèm theo động cơ chính trị ám muội kiểu nước lớn đang nuôi dưỡng dã tâm thôn tính lâu dài nước ta theo kiểu gặm nhấm dần.

Dù cho lập luận có vẻ chặt chẽ đến đâu đi nữa, dù cho đưa ra những chứng cứ có vẻ chân thực đến đâu chăng nữa thì bịa đặt vẫn hoàn toàn là bịa đặt, cuộc đánh tráo Hồ Chí Minh-Hồ Tập Chương chỉ là trò bịp 100%. Chỉ cần đặt vài câu hỏi...

...Xin hỏi tác giả Hồ Tuấn Hùng, đảng cộng sản Liên Xô, đệ tam quốc tế cộng sản để lại ở kho lưu trữ khối tư liệu đồ sộ hàng triệu trang, mở ra cho công luận, đã có dòng nào nói đến sự kiện “đánh tráo người,” nói đến bà Vera Vasilieva với sứ mạng huấn luyện cho ông Hồ Tập Chương đội lốt Hồ Chí Minh?...

...Ông Hồ đã có cả một loạt nhà báo, nhà văn, học giả quốc tế viết về ông, như W.J. Duiker, Sophie Quinn Judge, Pierre Brocheux, Bernard Fall, Wilfred Burchett,... với mọi chuyện ly kỳ, sao không có một ai nói đến chuyện đánh tráo danh nhân...

...Có những người quen biết ông Hồ từ trước năm 1933, như Nguyễn Lương Bằng, Phùng Chí Kiên, Hoàng Quốc Việt, cho đến cả ông Nguyễn Hải Thần, để đến 1942, 1945, 1946 gặp lại, có ai nghi ngờ là đã gặp một con người khác, một người Tàu giả dạng Việt Nam, đóng vai Hồ Chí Minh một cách trọn vẹn, đánh lừa mọi người quen biết cũ do đã được huấn luyện kỹ càng tỉ mỉ, như tác giả Hồ Tuấn Hùng kể lại...”

Đọc bài viết phản bác Hồ Chí Minh giả của Hồ Tuấn Hùng, không khó để thấy ông Bùi Tín bị cảm tính lấn át lý tính khi ông khẳng định là Hồ Tuấn Hùng bịa đặt, đánh tráo Hồ Chí Minh là Hồ Tập Chương chỉ là trò bịp 100%, dù ông công nhận chứng cứ của Hồ Tuấn Hùng có vẻ chân thực đến đâu chăng nữa, qua lập luận: “...Quốc tế cộng sản để lại kho lưu trữ khối tư liệu đồ sộ hàng triệu trang... Các nhà báo, nhà văn, học giả viết về Hồ Chí Minh... nhưng có dòng nào nói Hồ Tập Chương đội lốt Hồ Chí Minh?... Và những người quen ông Hồ... có ai nghi ngờ Hồ Chí Minh là người Tàu giả dạng..người Việt Nam?...”

Ông Bùi Tín lý luận như thế! Có thể vì ông không biết khối tư liệu đồ sộ hàng triệu trang của cộng sản quốc tế lưu trữ trong kho tài liệu Nga- Tàu, có một số liên quan đến Hồ Chí Minh vẫn còn bị niêm phong không thể tiếp cận được. Cụ thể là ông William J.Duiker sưu tầm tài liệu viết quyển “Hồ Chí Minh: A life” và bà Sophie Quinn Judge viết quyển “Hồ Chí Minh: The Missing Years, 1919-1941” đều không được tự do lật tung kho tư liệu về Hồ Chí Minh mà chỉ được tiếp cận một số nhỏ thông tin vô thưởng vô phạt và chỉ được cộng sản Việt Nam cung cấp tư liệu “tuyển chọn” để họ viết về Hồ Chí Minh. Tất cả sự thật đó đã được ông William với bà Sophie bạch hóa trong sách của họ. Do đó ông Bùi Tín đòi hỏi kho tài liệu của cộng sản quốc tế và của các ông bà học giả quốc tế nói đến việc đánh tráo Hồ Chí Minh, việc Hồ Tập Chương đội lốt Hồ Chí Minh đóng vai Nguyễn Ái Quốc, là nhiệm vụ bất khả thi.

Cũng như ông Bùi Tín đòi hỏi những người như Nguyễn Lương Bằng, Phùng Chí Kiên, Hoàng Quốc Việt, Nguyễn Hải Thần cùng với nhiều người hoạt động “cách mạng” với Hồ... nghi ngờ hay nói Hồ Chí Minh giả là không thể! Vì những người biết Nguyễn Tất Thành lúc hoạt động ở Pháp, biết Nguyễn Ái Quốc lúc làm cách mạng ở Tàu đều không còn mạng để chỉ ra Hồ giả và những người biết có mỗi Hồ Chí Minh từ lúc sống trong hang Pác Bó cho đến lúc đi gặp cụ tổ Mác-Lê ở Hà Nội thì làm sao biết được Hồ là tên chưa rõ nguồn gốc nhập vai đóng thế Nguyễn Ái Quốc?

Riêng nhà văn Vũ Thư Hiên phản biện luận điểm của tác giả Hồ Tuấn Hùng về Hồ Chí Minh giả qua bài viết “Tác Phẩm Giả Tưởng Về Hồ Chí Minh” với văn phong hằn học khá gay gắt như sau:

“...Tôi không biết nhiều về ông Hồ Chí Minh, tuy nhiên cũng đủ để thấy chuyện ông Hồ là người Tàu là chuyện tào lao. Mà chẳng phải chỉ mình tôi nghĩ thế. Nếu ông Hồ là người Tàu thật thì tất tần tật những ai từng gặp ông, từng làm việc với ông (có cả nghìn, cả vạn người đấy), tạm kể từ thời Quốc dân Đại hội Tân Trào 1945 cho tới khi ông qua đời năm 1969, hoá ra đều mù dở - khốn nạn, ông là Hồ Tập Chương đấy, là người Tàu đấy, người Khách gia đấy, thế mà không một ai phát hiện...

...không một ai trong những người tiếp xúc với Hồ Chí Minh trong thời kỳ ấy tỏ ra nghi ngờ ông không phải người Việt. Không một ai trong những người Việt thuần, ở sát bên ông Hồ Chí Minh trong công việc hàng ngày trong cuộc kháng chiến chống Pháp (9 năm) như Phan Mỹ, Vũ Đình Huỳnh, Nguyễn Văn Lưu, Lê Văn Rạng, Lê Giản, Trần Duy Hưng, Trần Hữu Dực..., và rất nhiều người khác nữa, có một chút nghi ngờ ông Hồ Chí Minh không phải là người Việt...

...Tôi có mặt trong buổi mừng thọ 60 tuổi ông Hồ Chí Minh tại thác Dẫng thuộc khu An toàn ở Việt Bắc, tôi lúc ấy 17 tuổi, mắt tinh, đầu tỉnh táo, xác nhận rằng hôm đó tôi đã gặp một người 60 tuổi thật, chứ không phải một người 49 tuổi là Hồ Tập Chương.

Tôi cũng xác nhận rằng trong thói quen ẩm thực ông Hồ Chí Minh là người thích ăn các món ăn Việt Nam như canh riêu, cá kho khô, cà Nghệ muối xổi… và chưa bao giờ đòi hỏi người nấu ăn cho ông phải làm bánh bao, màn thầu, tỉm xắm… hay là thứ gì khác gợi nhớ tới ẩm thực Trung Hoa...”

Phản bác luận điểm của ông Hồ Tuấn Hùng về việc Hồ Tập Chương lấy bí danh Hồ Chí Minh nhập vai Nguyễn Ái Quốc của ông Vũ Thư Hiên thấp hơn ông Bùi Tín một bậc nhưng văn phong quá khích đầy cảm tính và lập luận thiếu khoa học tính khi nói rằng: “...Tôi không biết nhiều về Hồ Chí Minh... Những người làm việc với Hồ Chí Minh từ thời 1945 đến 1969... Có cả vạn người không ai nghi ngờ Hồ Chí Minh là người Việt... Tôi có mặt trong buổi mừng thọ năm 60 tuổi của Hồ Chí Minh... Tôi xác nhận Hồ Chí Minh thích các món ăn Việt... chưa bao giờ ông đòi hỏi... bánh bao, màn thầu, tỉm xắm?...”

Lập luận của ông Vũ Thư Hiên hơi liều lĩnh khi tự giới thiệu ông không biết Hồ nhiều. Năm 17 tuổi có gặp Hồ Chí Minh trong buổi lễ mừng thọ 60 tuổi... Chỉ một lần gặp nhưng ông Vũ Thư Hiên dám xác nhận Hồ Chí Minh thích các món ăn Việt... không đòi hỏi đầu bếp nấu món Trung Hoa cho ông ăn? Kể lể cảm tính như ông Vũ Thư Hiên về Hồ Chí Minh đầy rẫy trên các loa đài của đảng. “...Tôi xác nhận Hồ Chí Minh thích các món ăn Việt?...” Nó có khác chi với chuyện Hồ Chí Minh đòi nghe nhạc Tàu trước khi đi gặp cụ Mác, cụ Lê... được văn nô bẻ lái sang chuyện bác đòi nghe câu hò, câu ví xứ Nghệ trước lúc đi xa...

Phản bác của hai nhân vật cộng sản “nòi” là Bùi Tín, Vũ Thư Hiên về luận điểm Hồ Chí Minh giả làm Nguyễn Ái Quốc của Hồ Tuấn Hùng thoáng nghe qua, đọc lướt qua thấy có vẻ hợp lý. Nhưng khi đọc kỹ và đi sâu vào phân tích sẽ không khó để thấy cảm tính lấn át lý tính của hai ông Bùi Tín và Vũ Thư Hiên. Điểm then chốt để nhận biết chuyện Hồ Chí Minh có nhập vai đóng thế Nguyễn Ái Quốc hay không thì hai ông Bùi Tín, Vũ Thư Hiên phải biết Nguyễn Tất Thành lúc hoạt động ở Pháp và cũng phải biết Nguyễn Ái Quốc hoạt động cho quốc tế cộng sản ở bên Tàu mới biết được Hồ Chí Minh có đóng thế Nguyễn Ái Quốc hay không? Thế nhưng cả hai ông Bùi Tín, Vũ Thư Hiên đều không biết rõ Nguyễn Tất Thành, Nguyễn Ái Quốc ở Pháp, ở Tàu mà chỉ biết Hồ Chí Minh ở Việt Nam “không nhiều” như lời các ông nói, thì dựa trên cơ sở nào để cả quyết cộng sản quốc tế Hồ Chí Minh không được huấn luyện đóng thế cộng sản quốc tế Nguyễn Ái Quốc thực thi nhiệm vụ đánh Mỹ cho Nga-Tàu nhuộm đỏ Việt Nam cho quốc tế cộng sản?

Dù phản bác luận điểm Hồ Chí Minh giả của hai ông cộng sản “nòi” Bùi Tín, Vũ Thư Hiên có nhiều cảm tính, nhiều lỗ hổng trong lập luận nhưng cũng đủ để bảo vệ cho tượng đài Hồ Chí Minh không sụp đổ trong cơn bão “Hồ Chí Minh Sinh Bình Khảo” của học giả Hồ Tuấn Hùng. Thế nhưng sự thật Hồ Chí Minh có phải nhập vai đóng thế Nguyễn Ái Quốc hay không, càng ngày càng có nhiều bằng chứng thuyết phục. Tuy nhiên Hồ Chí Minh là ai? Chưa xác định chính xác 100% là Hồ Tập Chương nhưng chắc chắn Hồ Chí Minh không thể là Nguyễn Ái Quốc và để biết rõ nhân thân của đứa nằm trong lăng Ba Đình không có cách nào khác thuyết phục hơn là làm thử nghiệm DNA nhằm làm rõ sự thật lịch sử liên quan đến nhân vật bí ẩn Hồ Chí Minh.

READ MORE
Hồ Chí Minh có nhập vai đóng thế Nguyễn Ái Quốc? (Phần I)


Le Nguyen (Danlambao) - Mây mù vần vũ, ma quái bí ẩn, mờ mờ ảo ảo bao quanh thân thế, sự nghiệp Hồ Chí Minh đã làm tiêu tốn không biết bao nhiêu giấy mực, tiền bạc, công sức của giới sử gia thế giới tự do và thế giới cộng sản. Giới sử gia tự do vì hiếu kỳ muốn giải mã huyền thoại Hồ Chí Minh, muốn phủi bỏ lớp sơn hào nhoáng bên ngoài để biết sự thật Hồ Chí Minh. Giới sử gia cộng sản thì ngược lại, chúng cố tình bóp méo sự thật, cố tung hỏa mù, cố thêu dệt nhào nặn nên huyền thoại giả tạo để biến Hồ thành “thánh”cho dân Việt mê muội tôn thờ bái lạy tên cộng sản quốc tế gian manh, độc ác.

Riêng người Việt Nam, ngoài bộ máy tuyên giáo trả lương cho báo nô, bồi bút, trí nô vẽ hình, tạc tượng thổi phồng cho Hồ Chí Minh trở nên vĩ đại, còn có một bộ phận không nhỏ, đủ mọi thành phần xã hội không cộng sản, từ bình dân đến trí thức, từ nhà khoa học đến không khoa học, từ nhà sử học đến không phải nhà sử học cùng nhau đi tìm sự thật để biết lý do nào, động cơ nào thúc đẩy Hồ Chí Minh tàn bạo đến độ man rợ như loài thú hoang dã đối với dân tộc Việt Nam?

Giờ đã rõ, ai cũng biết sự tàn bạo, man rợ của Hồ tựu trung vào những vụ việc cụ thể như: Hồ dạy tố điêu, dạy cách giết người bằng cách chôn sống chừa lại cái đầu cho trâu cày trong cải cách ruộng đất; Hồ dạy xỏ xâu, đập đầu xô xuống mồ chôn tập thể ở Huế năm Mậu Thân 68; Hồ dạy giết người vắt cài cáo trạng điêu trên ngực áo và giết người mổ bụng cắt đôi bao tử, thả trôi sông cho xác người chìm xuống...

Tìm hiểu sự khát máu giết người không gớm tay của Hồ, người ta mới phát hiện thêm nhiều bí ẩn trong cuộc đời của Hồ Chí Minh và biết được hình ảnh thật của Hồ hoàn toàn khác với những gì sách báo, tài liệu, loa đài phổ biến, giảng dạy trong các cơ sở, hệ thống giáo dục của đảng, nhà nước cộng sản Việt Nam. Qua đó người ta mới biết tài năng xuất chúng, xuất quỷ nhập thần, sự nghiệp cách mạng “vĩ đại” của Hồ, chỉ là do bộ máy tuyên giáo cộng sản Việt Nam và cộng sản quốc tế thêu dệt, hư cấu chứ sự thật là Hồ trần trụi chẳng có gì...

Cũng từ việc tìm hiểu sự thật Hồ Chí Minh người ta mới biết, Hồ không chỉ tàn bạo với kẻ thù mà Hồ còn tàn độc với những người yêu nước tinh hoa của dân tộc Việt Nam và Hồ độc ác luôn cả với những đồng chí đồng cam cộng khổ của Hồ. Từ sự dã man khát máu, giết người bừa bãi, tạo động lực cho những người quan tâm ra sức sục sạo trong đống tư liệu tìm thấy bức thơ của Hồ gởi quốc tế nông dân đòi tiền lương mới biết là Hồ hoạt động cho quốc tế cộng sản và chiêu bài vì dân vì nước... cách mạng dân tộc, dân chủ nhân dân... chỉ là bức màn nhung êm ái, che chắn cho tên tay sai ngoại hạng Hồ Chí Minh tàn phá đất nước Việt Nam.

Một phần tư thế kỷ sau ngày Hồ chết cho đến những năm cuối thế kỷ XX bước sang vài năm đầu của thế kỷ XXI cũng chưa ai phá vỡ được hào quang giả tạo bao quanh huyền thoại Hồ Chí Minh. Những người biết sự thật Hồ Chí Minh chỉ là số nhỏ không đủ bằng chứng, lý chứng, không lan tỏa đủ để làm thay đổi quan điểm của đại bộ phận người Việt từ bình dân đến trí thức bị tẩy não, nhồi sọ hiểu lệch lạc, hiểu không đúng về sự thật Hồ Chí Minh.

Sự thật Hồ Chí Minh bị tuyên truyền của loa đài tuyên giáo át tiếng trong một thời gian dài, mãi cho đến khi kỹ thuật tin học ra đời, thông tin bùng nổ, các trang mạng xã hội nở rộ và nhiều tài liệu lịch sử được bạch hóa với số lượng lớn đã đánh bạt luận điệu tuyên truyền bịp bợm dối trá về Hồ Chí Minh. Tuy thế vẫn phải công nhận là cũng không có nhiều người biết đầy đủ sự thật Hồ Chí Minh và mỗi người mỗi nhóm chỉ thấy một phần sự thật Hồ Chí Minh. Rồi từng mảnh riêng rẽ được ráp nối lại làm thành bức tranh sự thật Hồ Chí Minh đẫm đầy máu, nước mắt của dân tộc Việt Nam.

Ngoài kho tài liệu của cộng sản viết về Hồ Chí Minh còn có nhiều tài liệu, sách báo của những người không cộng sản nghiên cứu, phân tích, mổ xẻ nhiều góc cạnh để hình thành bản đúc kết tương đối gần với sự thật Hồ Chí Minh nhất.

Những tác phẩm gây tiếng vang, tạo sóng dư luận xã hội về sự thật Hồ Chí minh có khá nhiều. Trong số đó có cuốn “Hồ Chí Minh: A Life” của sử gia người Hoa Kỳ William J. Duiker, và cuốn “Hồ Chí Minh: The Missing Years, 1919-1941” của nữ sử gia người Anh, Sophie Quinn-Judge. Thế nhưng cuốn sách gây sự chú ý, tạo sóng dư luận đình đám nhất là cuốn “Hồ Chí Minh Sinh Bình Khảo” của học giả Hồ Tuấn Hùng người Đài Loan.

Cuốn sách nghiên cứu “Hồ Chí Minh Sinh Bình Khảo” với nhiều tư liệu lịch sử chứng minh Hồ Chí Minh là Hồ Tập Chương người Hẹ nhập vai đóng thế Nguyễn Ái Quốc đã chết ở nhà tù Hong Kong năm 1932 vì bệnh lao phổi, một loại bệnh nan y chưa có thuốc đặc trị vào thời bấy giờ.

Điều lạ lùng là Tàu Cộng lẫn Việt Cộng đều im lặng không lên tiếng về sự kiện Hồ Chí Minh giả Nguyễn Ái Quốc gây xôn xao dư luận. Cuốn sách “Hồ Chí Minh Sinh Bình Khảo” đã tạo ra làn sóng của hai phe bênh lẫn chống luận điểm Hồ Chí Minh giả của Hồ Tuấn Hùng.

Để củng cố luận điểm Hồ Chí Minh giả, phe bênh Hồ Tuấn Hùng đưa ra thêm bằng chứng về việc có người nhập vai đóng thế Hồ khá lý thú, rất thuyết phục, tập trung vào những điểm nổi bật sau đây:

1) Hồ Chí Minh là người đóng thế Nguyễn Ái Quốc vì Quốc chết do bệnh lao phổi trong trại tù ở Hong Kong năm 1932, có báo đảng đưa tin và có cả làm lễ truy điệu. Điểm nghi ngờ này là rất có lý, rất thuyết phục vì thời đó chưa có thuốc đặc trị bệnh lao phổi.

Vậy Hồ nhập vai Quốc là nghi ngờ có cơ sở khả tín?

2) Theo lịch sử đảng đọc được, có nói ông Hồ giữ chức tổng biên tập của tờ Việt Nam Độc Lập từ năm 1941-1945. Cùng thời gian đó, lại có một Hồ khác ở tù bên Tàu năm 1942-1943, sáng tác thơ Nhật Ký Trong Tù bằng tiếng Tàu.

Vậy, ông Hồ nào viết báo liên tục cho Việt Nam Độc Lập và ông Hồ nào ở tù viết Nhật Ký Trong Tù và sự thật thì là có bao nhiêu đứa tình báo quốc tế nhập vai Hồ Chí Minh?

3) Hồ Chí Minh (chủ tịch nước) được ca tụng là một người yêu nước theo chủ nghĩa dân tộc nhưng Hồ làm chủ tịch nước cho đến chết, không ai thấy Hồ mặc quốc phục theo truyền thống Việt Nam mà chỉ thấy Hồ mặc đồ đại cán của Tàu, rất thích món ăn của Tàu, có cả đội ngũ ẩm thực Tàu phục vụ.

Vậy Hồ là Nguyễn Tất Thành (Nguyễn Ái Quốc) là không có cơ sở thuyết phục?

4) Theo tiết lộ của nữ y tá trong đoàn y sĩ chăm sóc sức khỏe cho Hồ kể lại, là đến lúc sắp chết Hồ Chí Minh muốn nghe một bản nhạc Tàu và nữ y tá này đã hát nhạc Tàu cho Hồ nghe. Nhưng tuyên giáo bóp méo sự thật, bẻ lái chuyện nghe nhạc Tàu trước khi chết của Hồ thành ra “chuyện” Hồ muốn nghe câu hò, câu ví của xứ Nghệ.

Vậy tuyên giáo bịa chuyện để làm gì, có phải là để che giấu tung tích Hồ?

5) Theo tình báo Pháp thì Hồ Chí Minh (Nguyễn Ái Quốc) cao 1,62m và Hồ Chí Minh (chủ tịch nước) cao 1,69m. Theo lẽ thường thì người già sẽ teo nhỏ lại, lùn xuống nhưng Hồ Chí Minh về già lại trổ mã cao lên cả tấc là không bình thường?

Vậy chiều cao thay đổi của Hồ có hợp lý không?

6) Nhìn vào hình chụp Hồ Chí Minh cầm bút viết thì giống người cầm bút lông viết chữ Tàu chứ không giống người cầm bút máy viết chữ Latin? Cũng như chữ viết của Hồ Chí Minh (Nguyễn Tất Thành) gởi đơn xin đi học trường thuộc địa rất đẹp và Hồ Chí Minh (chủ tịch nước) viết di chúc, chữ như gà bới, sai chính tả tét tòe loe, lại bôi xóa như bản nháp của học trò tập làm văn.

Vậy nghi ngờ có người “nhập vai” đóng thế Hồ có cơ sở hợp lý không?

7) Theo Hồ Chí Minh toàn tập, tập 5 qua lời phát biểu của Hồ Chí Minh trong một buổi sinh hoạt nội bộ đã chỉ ra Nguyễn Ái Quốc với Hồ Chí Minh là hai người khác nhau: “...trong 7, 8 đại biểu ngoài đồng chí Nguyễn Ái Quốc và tôi, nay chỉ còn đồng chí Hồ Tùng Mậu, đồng chí Trịnh Đình Cửu, đồng chí Tản Anh...”

Vậy lời phát biểu của Hồ Chí Minh nói lên điều gì về thân thế của Hồ với Nguyễn Ái Quốc?

8) Hồ Chí Minh chỉ nhận vơ mình là Nguyễn Ái Quốc khi các đồng chí của Hồ, những người hoạt động cách mạng biết rõ Hồ lúc hoạt động ở bên Pháp, ở bên Tàu, ở Việt Nam. Kể cả thân nhân giòng tộc “Nguyễn Sinh..” bị Hồ “thanh toán” bằng cách mượn tay kẻ thù tiêu diệt hoặc bị các chứng bệnh lạ không thuốc trị hay bị chết bất đắc kỳ tử?

Vậy việc ám sát, thủ tiêu giết người diệt khẩu đã phần nào xác định Hồ là ai?

9) Liệu một Nguyễn Ái Quốc viết văn, viết báo tiếng tăm vang dội với hàng ngàn bài viết đủ thể loại, đã từng học trung học đến lúc làm chủ tịch nước mang danh Hồ Chí Minh lại viết di chúc sai chính tả, gạch xóa tùm lum và đầy ký hiệu phiên âm không có trong tự điển tiếng Việt là f, z, j, w như fương fáp, zũng, jì đó, trung wơng, tự zo... kể cũng lạ?


Với thành tích chữ Việt như thế, có thể tin Hồ là người Việt được không?

10) Ngày càng có nhiều hình ảnh bí mật của Hồ Chí Minh chụp chung với gia đình vợ con “rò rỉ” trên các trang mạng xã hội. Điều đó càng củng cố cho giả thuyết Hồ Chí Minh nhập vai đóng thế Nguyễn Ái Quốc có thêm cơ sở thuyết phục hơn.


Những hình ảnh như thế này chỉ trong kho tài liệu của Trung Cộng mới có thôi.

(Đón đọc phần II để nghe thấy lời phản bác học giả Hồ Tuấn Hùng về việc Hồ Tập Chương nhập vai Hồ Chí Minh đóng thế Nguyễn Ái Quốc.)
READ MORE
Thứ Bảy, 16 tháng 2, 2019
no image

1. Những trang báo  hay nên đọc : đây là những báo mình hay đọc, mình bookmark rất nhiều và thường đọc chúng hàng ngày bằng Feedly, đây là 1 trang tổng hợp tin tức rất hay

KINH TẾ
Blog Phương thơ : Mình thực sự rất thích trang này, bà Phương Thơ có rất nhiều người hâm mộ, blog chuyên phân tích về kinh tế vĩ mô ở Việt Nam

CHÍNH TRỊ

Báo Tiếng Dân : Trang báo lề trái được lập ra chuyên viết về các vấn đề của xã hội Việt Nam, đưa tin hàng ngày và nguồn bài viết rất đáng tin.
Dân làm báo : Cũng tương tự như báo tiếng dân





2. Những bài viết hay nên đọc

Những câu nói hay mang lại động lực


READ MORE
no image

Kinh nghiệm đầu tư vào Quỹ mở-Các quỹ đầu tư uy tín tại Việt Nam
Đầu tư tiền nhãn rỗi để sinh lợi, ai cũng muốn những không phải ai cũng đầu tư thông minh và thành công. Có rất nhiều kênh đầu tư như đầu tư vào thị trường tài chính, bất động sản, chứng khoán, ngoại hối, vàng, hay đầu tư kênh doanh. Chủ đề hôm nay chúng ta cùng tìm hiểu về kênh đầu tư Quỹ mở đang rất được nhiều nhà đầu tư quan tâm trong thời gian gần đây thông qua bài phân tích Kinh nghiệm đầu tư vào Quỹ mở-Các quỹ đầu tư uy tín tại Việt Nam.

KÊNH ĐẦU TƯ QUỸ MỞ LÀ GÌ?

Trước khi bắt đầu tìm hiểu sâu về những kinh nghiệm đầu tư Quỹ mở, chúng ta cần hiểu thế nào là Quỹ mở. Quỹ mở được hiểu là một kênh đầu tư góp vốn của nhiều nhà đầu tư với nhau. Họ vốn dĩ không quen biết nhưng đều muốn được tham gia đầu tư, kiếm lợi thông qua sự ủy thác cho công ty Quản lý Quỹ.

Với kênh đầu tư Quỹ mở này, nhiều chuyên gia trong lĩnh vực kinh tế đánh giá rằng đây là kênh đầu tư an toàn, nhà đầu tư có thể kinh động rút vốn ra bất kỳ lúc nào cũng được. Nó hoàn toàn tự do về mặt thời gian đầu tư và số lượng người tham gia đầu tư góp vốn.

Các nhà đầu tư sẽ góp số vốn mình muốn đầu tư và ủy thác cho công ty Quản lý quỹ tìm hiểu, nghiên cứu về đầu tư trong thị trường tài chính sau đó lựa chọn kênh đầu tư an toàn, tăng lợi nhuận cho nhà đầu tư. Cứ sau một lần đầu tư, thu nhập sẽ được chuyển về lại cho nhà đầu tư dựa vào số vốn họ đầu tư ban đầu. Nếu nhà đầu tư muốn tiếp tục tham gia góp vốn sẽ sử dụng tiếp số tiền này để đầu tư. Còn nếu không họ có thể giữ lại. Chúng ta có thể hiểu đơn giản là các nhà đầu tư đang nhờ công ty Quản lý Quỹ đầu tư vào chứng khoán hộ, một cách gián tiếp.

Nếu nhà đầu tư trực tiếp tham gia vào thị trường chứng khoán như bình thường chúng ta hay thấy thì nhà đầu tư sẽ nhận được cổ phiếu để tham gia vào thị trường chứng khoán. Còn ở đây, khi nhà đầu tư tham gia vào các Quỹ mở sẽ nhận được chứng chỉ quỹ. Nhà đầu tư có thể bán đi chứng chỉ quỹ nếu không muốn đầu tư nữa và công ty Quản lý Quỹ sẽ giúp nhà đầu tư mua lại nên đây cũng là một trong những yếu tố giúp cho kênh đầu tư này được các nhà đầu tư lựa chọn vì an toàn hơn.

ĐẦU TƯ QUỸ MỞ PHÙ HỢP VỚI ĐỐI TƯỢNG NHÀ ĐẦU TƯ NHƯ THẾ NÀO? AI THÌ NÊN THAM GIA ĐẦU TƯ QUỸ MỞ

Tất nhiên, tất cả các nhà đầu tư, ai cũng có thể tham gia đầu tư vào Quỹ mở. Quỹ mở được tạo ra với mục tiêu hướng đến đối tượng khách hàng chính là những người có nguồn vốn nhàn rỗi muốn tham gia đầu tư sinh lợi nhưng không có thời gian, kiến thức về thị trường tài chính, kinh nghiệm đầu tư và muốn đa dạng hóa thu nhập của mình. Nên đây mới được gọi là đầu tư tài chính, chứng khoán gián tiếp.

Đối với những nhà đầu tư không có kinh nghiệm và kiến thức đầy đủ để tham gia đầu tư tài chính trực tiếp thì đây được xem là một cách đầu tư an toàn và thông minh. Nếu bạn cũng đang muốn tham gia đầu tư thì hãy thử tìm hiểu thêm về kênh quỹ mở để tăng thêm cho mình một sự lựa chọn nhé!

KINH NGHIỆM ĐẦU TƯ VÀO QUỸ MỞ – LỰA CHỌN CÔNG TY QUẢN LÝ QUỸ TỐT

Một trong những kinh nghiệm đầu tư đầu tiên vào Quỹ mở mà chúng ta ai cũng phải nắm được đó chính là lựa chọn công ty Quản lý Quỹ tốt. Công ty quản lý quỹ sẽ là những người đại diện sử dụng số vốn đầu tư của các nhà đầu tư để đầu tư sinh lợi, họ trực tiếp ảnh hưởng đến kết quả đầu tư của nhà đầu tư cho nên phải tìm hiểu, cân nhắc và lựa chọn công ty quản lý quỹ uy tín, an toàn trước khi quyết định rót vốn đầu tư.

Chúng ta nên dành thời gian để tìm hiểu các thông tin, phân tích và đánh giá xem công ty quản lý quỹ đó có uy tín, tên tuổi trong lĩnh vực đầu tư có được nhiều người biết đến, kinh nghiệm đầu tư từ trước đến giờ, kết quả hoạt động kinh doanh đầu tư trong thời gian qua, các dịch vụ hỗ trợ chăm sóc khách hàng, các danh mục đầu tư có đa dạng để khách hàng có thêm sự lựa chọn, thời gian hoạt động đã lâu chưa, có thường xuyên công bố kết quả thông tin đến các nhà đầu tư hay không, trên website của công ty có cung cấp đầy đủ các thông tin – hình ảnh hoạt động của công ty, phản hồi của các nhà đầu tư trước với công ty quản lý quỹ này như thế nào,… ? Chúng ta có thể dựa vào những câu hỏi này để tìm kiếm thông tin và ra quyết định có nên đầu tư vào công ty quản lý quỹ đó hay không. Đây là bước quan trọng để các nhà đầu tư có thể đầu tư an toàn, thu được nhiều lợi nhuận. Nên đừng chủ quan, lơ là nhé!


NẾU THAM GIA ĐẦU TƯ QUỸ MỞ, NÊN ĐẦU TƯ THƯỜNG XUYÊN VÀ DÀI HẠN

Đặc thù của kênh đầu tư quỹ mở là hoàn toàn tự do về mặt thời gian, nhà đầu tư muốn đầu tư bao lâu cũng được không có quy định. Nhưng bytuong.com nghĩ rằng nếu đã lựa chọn đầu tư vào quỹ mở thì nhà đầu tư nên tham gia thường xuyên và dài hạn để sinh lợi nhiều hơn. Thị trường tài chính có nhiều biến động, nên nếu chỉ tham gia lướt sóng thì tỷ lệ may rủi là rất cao. Ngoài ra, nếu đầu tư thường xuyên và dài hạn thì mức lãi kép các nhà đầu tư nhận được rất cao, từ đó giúp số vốn và tiền lãi thu về sau một thời gian dài là rất lớn. Nên hãy lựa chọn đầu tư thường xuyên và dài hạn khi tham gia quỹ mở để mang lại hiệu quả nhất.

KHI NÀO THÌ NÊN BẮT ĐẦU THAM GIA ĐẦU TƯ KÊNH QUỸ MỞ

Khi các nhà đầu tư bắt đầu tìm thấy đươc mục tiêu tài chính của bản thân thì hãy bắt đầu với việc tham gia quỹ mở. Đó có thể là đầu tư sinh lời để dành cho hưu trí, mua nhà, mua xe, xây dựng cuộc sống gia đình,… Đây sẽ là một kênh đầu tư an toàn, sinh lợi nhiều hơn mà bạn nên tham khảo ngay bây giờ.

KHÔNG NÊN GIAO PHÓ HẾT CHO CÔNG TY QUẢN LÝ QŨY

Mặc dù mọi giai đoạn tìm hiểu, đầu tư đã có công ty Quản lý Quỹ đảm nhận nhưng không vì thế mà nhà đầu tư nên giao phó tất cả và bỏ qua việc quan sát, theo dõi thường xuyên số vốn đầu tư của mình. Dù không có nhiều thời gian, kiến thức về lĩnh vực này nhưng nhà đầu tư nên thường xuyên ghé qua hoặc liên hệ với nhân viên của công ty quản lý quỹ để hỏi thăm về tình hình đầu tư hoặc những biến động trên thị trường đầu tư. Trong quá trình đầu tư quỹ mở, nhà đầu tư cũng có thể tranh thủ học hỏi, bổ sung thêm kiến thức về lĩnh vực này để đầu tư an toàn hơn. Hãy chú ý về kinh nghiệm đầu tư quỹ mở này nếu bạn muốn thành công.

CÁC QUỸ ĐẦU TƯ UY TÍN TẠI VIỆT NAM

Đầu tư vào Quỹ mở chỉ mới xuất hiện ở Việt Nam thời gian gần đây. Mặc dù chưa thực sự gây được tiếng vang lớn như các kênh đầu tư khác nhưng đây cũng là một trong những kênh đầu tư an toàn được rất nhiều nhà đầu tư lựa chọn. Chúng ta có thể chia sẻ về một số công ty Quỹ đầu tư mở uy tín tại việt Nam như: công ty quản lý quỹ Manulife, Quỹ đầu tư VCBF, công ty quản lý quỹ nội địa VF – iSAVING…. Nếu bạn đang có ý định đầu tư vào Quỹ mở thì với những thông tin chia sẻ trong bài viết này hy vọng có có ích với bạn. Cảm ơn đã cùng mình đọc hết bài phân tích này.

Nguồn Báo Mạng
READ MORE
no image

Đây là câu chuyện cảm động có thật do một tiến sĩ của ĐH Harvard kể lại. Anh là An Kim Bằng. – Tiến sĩ An Kim Bằng (Jinpeng An), người Trung Quốc, tốt nghiệp toán học tại Đại học Harvard. Câu chuyện được bắt đầu như sau (không phải ai cũng có đủ kiên nhẫn và thời gian để đọc hết câu chuyện này, nhưng bạn hãy cố gắng vì 1 lý do gì đó mà bạn có duyên với câu chuyện này)

Ngày 5/9/1997, là ngày tôi rời gia đình đi nhập học ở Đại học Bắc Kinh, khoa Toán. Ngọn khói bếp dài cất lên từ trên nóc ngôi nhà nông dân cũ nát gia đình tôi. Người mẹ chân thập thễnh của tôi đang nấu mì sợi cho tôi, những bột mì này có được nhờ mẹ đổi năm quả trứng gà cho hàng xóm, chân mẹ bị thương vì mấy hôm trước, để thêm tí tiền cho tôi nhập học, mẹ đẩy một xe chất đầy rau từ thôn ra thị trấn, trên đường bị trật chân.

Bưng bát mì, tôi đã khóc. Tôi buông đũa quỳ xuống đất, xoa nắn chỗ chân sưng phồng lên to hơn cả cái bánh bao của mẹ, nước mắt rơi xuống đất…
Nhà tôi ở Thiên Tân, làng Đại Hữu Đới, huyện Vũ Thanh, tôi có một người mẹ tốt nhất thế gian tên là Lý Diệm Hà. Nhà tôi vô cùng nghèo khó.

Khi tôi ra đời, bà nội ngã bệnh ngay trên giường sưởi, tôi bốn tuổi, ông nội lại mắc bệnh hẹp khí quản và bán thân bất toại, những món nợ trong nhà lớn dần theo năm. Khi bảy tuổi, tôi được đi học, học phí là mẹ vay người khác. Tôi thường đi nhặt những mẩu bút chì bạn bè vứt đi, dùng dây buộc nó lên một cái que rồi viết tiếp, hoặc dùng một cái dây chun xoá sạch những cuốn vở bài tập đã viết, rồi viết lại lên đó, mẹ thương tôi đến mức, cũng có lúc đi vay vài hào của hàng xóm để mua vở và bút chì cho tôi.

Nhưng cũng có những khi mẹ vui vẻ, là khi bất kể bài kiểm tra nhỏ hay kỳ thi lớn, tôi luôn đứng đầu, toán thường được 100/100 điểm. Dưới sự khích lệ của mẹ, tôi càng học càng thấy ham thích. Tôi thực sự không hiểu trên đời còn có gì vui sướng hơn được học hành.
Chưa đi học lớp một tôi đã thông thạo cộng trừ nhân chia và phân số, số phần trăm; khi học Tiểu học tôi đã tự học để nắm vững Toán Lý Hoá của bậc Trung học Phổ thông; Khi lên trung học, thành phố Thiên Tân tổ chức kỳ thi vật lý của bậc Trung học, tôi là đứa học trò nông thôn duy nhất của cả năm huyện ngoại thành Thiên Tân được giải, một trong ba người đỗ đầu. Tháng 6 năm đó, tôi được đặc cách vào thẳng trường Trung học số 1 danh tiếng của Thiên Tân, tôi vui sướng chạy như bay về nhà.

Nào ngờ, khi tôi báo tin vui cho cả nhà, mặt bố mẹ chất chứa toàn những đau khổ; bà nội vừa mất nửa năm, ông nội đang gần kề cái chết, nhà tôi đã mắc nợ tới hơn mười nghìn Nhân dân tệ rồi. Tôi lặng lẽ quay về bàn học, nước mắt như mưa suốt một ngày.
Đến tối, tôi nghe thấy ở ngoài nhà có tiếng ồn ào. Thì ra mẹ tôi đang định dắt con lừa con của nhà đi bán, cho tôi đi học, nhưng ba tôi không chịu. Tiếng ồn ào làm ông nội nghe thấy, ông đang bệnh nặng, trong lúc buồn bã ông đã lìa đời.
Sau lễ an táng ông nội, nhà tôi lại mắc thêm vài nghìn tệ tiền nợ nữa.Tôi không còn dám nhắc đến việc đi học nữa, tôi cất “Giấy báo nhập học” thật kỹ vào vỏ gối, hàng ngày tôi ra đồng làm việc cùng mẹ.

Sau hai hôm, tôi và ba tôi cùng lúc phát hiện ra: con lừa con biến mất rồi. Ba tôi sắt mặt lại, hỏi mẹ tôi:
- Bà bán con lừa con rồi à? Bà bị thần kinh à? Sau này lấy gì kéo, lương thực hoa màu bà đẩy xe tay nhé, bà tự cõng nhé? Bà bán lừa một hai trăm bạc liệu cho nó học được một học kỳ hay là hai học kỳ?
Hôm đó mẹ tôi khóc, mẹ tôi dùng một giọng rất dữ dội rất hung dữ để gào lại ba tôi:
- Con cái mình đòi đi học thì có gì sai? Nó thi lên được trường số 1 của thành phố nó là đứa duy nhất của cả huyện này đấy, tôi không thể để cho tiền đồ của nó bị lỡ dở được. Tôi sẽ dùng tay đẩy, dùng lưng vác, để cho nó đi học…
Cầm sáu trăm tệ mẹ vừa bán lừa, tôi thật sự chỉ muốn quỳ xuống dập đầu trước mẹ. Tôi đã thích được học quá rồi, mà còn học tiếp, thì mẹ sẽ khổ sở bao nhiêu, vất vả bươn chải thêm bao nhiêu?

Mùa thu năm đó tôi quay về nhà lấy áo lạnh, thấy mặt ba tôi vàng như sáp, gầy da bọc xương đang nằm trên giường sưởi. Mẹ bình thản bảo: “Có gì đâu, bị cảm, sắp khỏi rồi”. Ai ngờ, hôm sau tôi xem vỏ lọ thuốc của ba, thì thấy đó là thuốc ngăn ngừa tế bào ung thư phát triển. Tôi kéo mẹ ra ngoài nhà, khóc hỏi mẹ mọi chuyện là thế nào, mẹ bảo, từ sau khi tôi đi học, ba bắt đầu đi ngoài ra máu, ngày càng nặng lên.
Mẹ vay sáu nghìn tệ đưa ba lên Thiên Tân, Bắc Kinh đi khắp nơi, cuối cùng xác định là u nhu ruột bowel polyps, bác sĩ yêu cầu ba phải mổ gấp. Mẹ chuẩn bị đi vay tiền tiếp, nhưng ba kiên quyết không cho. Ông nói, bạn bè họ hàng đã vay khắp lượt rồi, chỉ vay mà không trả thì còn ai muốn cho mình vay nữa!

Hàng xóm kể với tôi: Mẹ dùng một phương pháp nguyên thuỷ và bi tráng nhất để gặt lúa mạch. Mẹ không đủ sức gánh lúa mạch ra sân kho để tuốt hạt, mẹ cũng không có tiền thuê người giúp, mẹ bèn gặt dần, lúa mạch chín chỗ nào gặt chỗ đó, sau đó dùng xe cải tiến chở về nhà, tối đến mẹ trải một tấm vải nhựa ra sân, dùng hai tay nắm từng nắm lúa mạch đập lên một hòn đá to…Lúa mạch trồng trên ba mẫu đất của nhà, một mình mẹ làm, mệt đến mức không đứng dậy nổi nữa thì mẹ ngồi xổm xuống cắt, đầu gối quỳ còn chảy máu, đi đường cứ cà nhắc…

Không đợi hàng xóm kể hết, tôi chạy như bay về nhà, khóc to gọi mẹ: “Mẹ, mẹ, con không thể đi học nữa đâu…”.
Kết quả, mẹ vẫn tống tôi lên trường. Tiền sinh hoạt phí mỗi tháng của tôi chỉ 60 đến 80 tệ, thật thảm hại nếu so với những người bạn học khác mỗi tháng có 200-240 tệ. Nhưng chỉ mình tôi biết, món tiền nhỏ này mẹ tôi cũng phải tằn tiện lắm, từ ngày đầu tháng đã dành từng hào từng hào, bán từng quả trứng gà, rau xanh lấy từng đồng từng đồng, có lúc dành dụm không đủ đã phải giật tạm vài đôi chục. Mà cha tôi, em trai tôi, dường như chẳng bao giờ có thức ăn, nếu nhà ăn rau cũng chẳng dám xào mỡ, chỉ chan tí nước dưa muối ăn qua bữa. Mẹ không muốn tôi đói, mỗi tháng mẹ chăm chỉ đi bộ hơn mười cây số mua mì tôm với giá bán buôn.

Rồi mỗi cuối tháng, mẹ vất vả cõng một túi nặng lên Thiên Tân thăm tôi. Trong túi ấy ngoài những gói mì tôm ra, còn có nhiều xếp giấy loại mẹ phải đi bộ ra một xưởng in ngoài thị trấn cách nhà 6km để xin cho tôi (đó là giấy để tôi làm nháp toán), cả một chai tương cay rất to, cải bẹ muối thái sợi, và cả một cái tông đơ để cắt tóc. (Cắt tóc nam rẻ nhất Thiên Tân cũng phải 5 tệ, mẹ muốn tôi dành tiền cắt tóc để mua thêm lấy vài cái bánh bao mà ăn).

Tôi là học sinh cấp 3 duy nhất của Thiên Tân đến cả rau ở bếp ăn nhà trường cũng không mua nổi, chỉ có thể mua vài cái bánh bao, mang về ký túc ăn cùng mì sợi khô hoặc chấm với tương ớt, kẹp dưa muối để ăn qua bữa. Tôi cũng là học sinh duy nhất không có giấy kiểm tra, chỉ có thể tận dụng giấy một mặt của xưởng in để viết bài. Tôi là đứa học sinh duy nhất chưa bao giờ dùng xà phòng, khi giặt quần áo tôi thường đi nhà bếp xin ít bột kiềm nấu ăn (alkali – chất kiềm, dùng để hấp bánh bao, làm bánh nướng, làm nước sôđa) là xong. Nhưng tôi chưa bao giờ tự ti, tôi cảm thấy mẹ tôi khổ cực cả đời, như người anh hùng chống lại đói khổ, làm con của người mẹ như thế tôi rất tự hào.

Hồi mới lên Thiên Tân, tiết học tiếng Anh đầu tiên khiến tôi ù cạc. Khi mẹ lên, tôi kể cho mẹ nghe tôi sợ tiếng Anh thế nào, ai ngờ mẹ chỉ cười bảo:
“Mẹ chỉ biết con là đứa trẻ con khổ cực nhất, mẹ không thích con kêu khó, vì chịu khổ được thì chả còn gì khó nữa”.
Tôi hơi bị nói lắp, có người bảo, học tiếng Anh đầu tiên cần làm chủ được cái lưỡi của mình, bởi vậy tôi thường kiếm một hòn sỏi ngậm vào miệng mình, rồi gắng đọc tiếng Anh. Hòn sỏi cọ xát vào lưỡi tôi, có lúc máu chảy ra bên mép, nhưng tôi cố gắng để kiên trì. Nửa năm trôi qua, hòn sỏi nhỏ đã bị mài tròn đi, lưỡi tôi cũng đã nhẵn, tiếng Anh đã thành người giỏi thứ 3 của lớp. Tôi vô cùng cảm ơn mẹ, lời mẹ khích lệ tôi vượt qua khó khăn lớn trong học tập.

Năm 1996, lần đầu tiên tôi được tham gia cuộc thi Olympic tri thức toàn quốc khu vực Thiên Tân, đoạt giải Nhất môn Vật lý và giải Nhì môn Toán học, tôi được đại diện Thiên Tân đi Hàng Châu tham gia Cuộc thi Olympic toàn Trung quốc môn Vật lý.
“Đoạt lấy chiếc Cup giải Nhất toàn Trung quốc tặng mẹ, rồi lên đường dự Olympic Vật lý Thế giới!” Tôi không ngăn được nỗi khao khát trong lòng, tôi viết thư báo cho mẹ tin vui và mơ ước của tôi. Kết quả, tôi chỉ được giải Nhì, tôi nằm vật ra giường, không ăn không uống. Dù tôi là người đạt thành tích cao nhất trong đoàn Thiên Tân đi thi, nhưng nếu tính cả những khốn khổ của mẹ tôi vào, thì thành tích này không xứng đáng!
Tôi về trường, các thầy ngồi phân tích nguyên nhân thất bại cho tôi thấy: Tôi những muốn phát triển toàn diện cả Toán Lý Hoá, những mục tiêu của tôi quá nhiều nên sức lực tinh thần tôi phải phân tán rộng.

Nếu giờ tôi chỉ chọn một mục tiêu trước mắt là kỳ thi Toán, nhất định tôi thắng. Tháng 1 năm 1997, tôi cuối cùng đã giành chiến thắng tại kỳ thi Olympic Toán toàn Trung Quốc với điểm số tuyệt đối, lọt vào đội tuyển Quốc gia, cả mười kỳ thi kiểm tra ở đội tuyển tôi đều là người đứng đầu. Với thành tích đó, tôi được sang Argentina tham gia kỳ thi Olympic Toán quốc tế.
Nộp xong phí báo danh, tôi gói những sách vở cần chuẩn bị và tương đậu cay của mẹ lại, chuẩn bị lên đường. Giáo viên chủ nhiệm và thầy giáo dạy Toán thấy tôi vẫn mặc bộ quần áo thải của người khác cho, những thứ áo quần màu sắc chả đâu vào đâu, kích cỡ khác nhau, bèn mở tủ áo của tôi ra, chỉ vào những áo trấn thủ vá, những áo bông tay đã phải nối hai lần, vạt đã phải chắp ba phân, hỏi tôi:
“Kim Bằng, đây là tất cả quần áo của em ư?”
Tôi chả biết nói sao, vội đáp:

“Thầy ơi, em không sợ người khác chê cười! Mẹ em thường bảo, Phúc Hữu Thi Thư Khí Tự Hoa – trong lòng có sách vở tất mặt mũi sáng sủa, em mặc những thứ đồ này đi Mỹ gặp tổng thống Clintơn em cũng chẳng thấy ngượng”.
Ngày 27/7, Olympic Toán học Thế giới lần thứ 38 chính thức khai mạc. Chúng tôi thi liên tục suốt năm tiếng rưỡi, từ 8 giờ 30 phút sáng tới 2h chiều. Ngày hôm sau công bố kết quả, đầu tiên công bố Huy chương Đồng, tôi không muốn nghe thấy tên mình; Sau đó công bố Huy chương Bạc, cuối cùng, công bố Huy chương Vàng, người đầu tiên, người thứ hai, người thứ ba là tôi. Tôi khóc lên vì sung sướng, trong lòng tự nói: “Mẹ ơi, con mẹ thành công rồi!”

Tin tôi và một người bạn nữa đoạt Huy chương Vàng kỳ thi Olympic Toán học ngay chiều hôm đó đã được Đài phát thanh Nhân dân Trung ương TQ và Đài truyền hình Trung ương TQ đưa. Ngày 1/8, chúng tôi vinh quang trở về, lễ đón long trọng được Hiệp hội khoa học Trung Quốc và Hội Toán học Trung Quốc tổ chức. Khi đó, tôi muốn về nhà, tôi muốn sớm gặp mẹ, tôi muốn chính tay tôi đeo tấm huy chương vàng chói lọi lên cổ mẹ… Hơn mười giờ đêm tối hôm đó, tôi cuối cùng đã đội trời đêm về đến nhà. Người mở cửa là ba tôi, nhưng người một tay ôm chặt lấy tôi vào ngực trước lại chính là mẹ tôi.
Dưới trời sao vằng vặc, mẹ tôi ôm tôi rất chặt…
Tôi lấy tấm huy chương vàng đeo lên cổ mẹ, khóc một cách nhẹ nhõm và sung sướng. Ngày 12/8, trường Trung học số Một của Thiên Tân chật ních người, mẹ được ngồi lên bàn Chủ tịch danh dự cùng với các quan chức Cục giáo dục Thiên Tân và các giáo sư toán học hàng đầu. Hôm đó, tôi đã phát biểu thế này:

“Tôi muốn dùng cả sự sống của tôi để cảm tạ một người, là người mẹ đã sinh và nuôi nấng tôi”. Mẹ tôi là một người phụ nữ nông dân bình thường, nhưng những đạo lý mẹ dạy tôi nên người đã khích lệ tôi cả đời. Năm tôi học lớp 10, tôi muốn mua cuốn sách “Đại từ điển Anh-Trung” để học tiếng Anh, mẹ tôi không có tiền, nhưng mẹ vẫn nghĩ cách giúp tôi. Sau bữa cơm sáng, mẹ tôi mượn một chiếc xe cải tiến, chất một xe rau cải trắng, hai mẹ con tôi đẩy ra chợ huyện cách hơn bốn mươi km bán rau. Đến được chợ đã gần trưa, buổi sáng đó tôi và mẹ chỉ ăn hai bát cháo ngô nấu với khoai lang đỏ, lúc đó bụng đói cồn cào, chỉ mong có ai tới mua cho cả xe rau ngay. Nhưng mẹ vẫn nhẫn nại mặc cả từng bó, cuối cùng bán với giá 1 hào một cân. Hai trăm cân rau đáng lẽ 21 tệ, nhưng người mua chỉ trả 20 tệ.

Có tiền rồi tôi muốn ăn cơm, nhưng mẹ bảo nên đi mua sách trước, đó là việc chính của ngày hôm nay. Chúng tôi đến hiệu sách hỏi, giá sách là 8 tệ 2 hào 5 xu, mua sách rồi còn lại 1 tệ 7 hào 5 xu. Nhưng mẹ chỉ cho tôi 7 hào rưỡi đi mua hai cái bánh bột nướng, một tệ kia còn phải cất đi để dành cho tôi làm học phí. Tuy ăn hết hai cái bánh nướng, nhưng đi bộ tiếp 40km về nhà, tôi vẫn đói tới mức hoa mắt chóng mặt, lúc này tôi mới nhớ ra tôi đã quên không phần cho mẹ ăn một miếng bánh nướng nào, mẹ tôi chịu đói cả ngày, vì tôi mà kéo xe suốt 80km đường xa. Tôi hối hận tới mức chỉ muốn tát cho mình một cái, nhưng mẹ tôi chỉ bảo: “Mẹ ít văn hoá, nhưng mẹ nhớ khi nhỏ được thầy giáo dạy là, Golgi có nói một câu: Nghèo đói là trường đại học tốt nhất. Nếu con có thể tốt nghiệp trường đại học này, thì những trường đại học như Thiên Tân, Bắc Kinh con chắc chắn đều đỗ”.

Khi mẹ nói thế mẹ không nhìn tôi, mẹ nhìn ra con đường đất xa xôi, cứ như thể con đường đất đó có thể thông tới tận Thiên Tân, đi thẳng tới Bắc Kinh. Tôi nghe mẹ bảo thế, tôi không thấy đói nữa, chân tôi không mỏi nữa…Nếu nghèo đói là trường đại học tốt nhất, thì tôi muốn nói rằng, người mẹ nông dân của tôi chính là người thầy giáo giỏi nhất của đời tôi”.
Dưới khán đài, không biết có bao nhiêu đôi mắt đã ướt đẫm, tôi quay về phía người mẹ tóc hoa râm của tôi, cúi người xuống kính cẩn…
READ MORE
Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2019
no image

ĐỪNG HỎI TẠI SAO LÀM HOÀI MÀ VẪN NGHÈO???
Minh Pham
Sau Tết, ly cà phê, gói xôi tăng giá 2000đ (20%), dĩa cơm sườn, tô bún bò tăng 5000đ (20%), nhiều mặt hàng khác cũng tăng giá trung bình 15%-25%.

Không cần phải là thiên tài kinh tế Lê Duẩn thì bạn cũng có thể ước tính được mức lạm phát trung bình ở Việt Nam hiện tại, nó cách xa rất nhiều con số 3.54% mà Tổng cục thống kê công bố hồi cuối năm 2018.

Kinh tế gia Milton Friedman đã từng nói: "Lạm phát là một hình thức đánh thuế duy nhất để chánh phủ thi hành mà không cần bất kỳ sắc lệnh nào." Thông thường, bất kỳ loại thuế mới nào trước khi được phê chuẩn cũng phải được đệ trình trong Quốc hội và trải qua các phiên thảo luận để đánh giá tính hợp lệ và hợp lý của sắc thuế đó. Tuy nhiên, lạm phát là một ngoại lệ và là một loại thuế trá hình. Nó là công cụ đầy quyền năng của chính phủ để làm giảm sức mua đồng tiền của bạn, qua đó bòn rút tài sản của bạn, mà không cần phải hỏi bạn dù chỉ một câu.

Ở Việt Nam, vũ khí lạm phát càng được sử dụng hiệu quả dưới chiêu bài kinh tế thị trường theo định hướng XHCN, và được cụ thể hóa bằng hành động dưới sự soi sáng dẫn đường của học thuyết Leduanist, một công trình nghiên cứu đầy công phu và tâm huyết của kinh tế gia lỗi lạc Lê Duẩn, Tiến sĩ tốt nghiệp Pac Bo University lừng danh, người đã đạp đổ mọi học thuyết kinh tế hàn lâm, sáo rỗng bằng một tuyên ngôn hùng hồn: "Tôi hỏi thì nói không có tiền. Kìa, không có thì in ra! In ra! Không sợ lạm phát! Tư bản đế quốc in tiền mới lạm phát chứ ta, chuyên chính vô sản thì sao lại lạm phát mà sợ?"

Thử vận dụng kiến thức toán lớp 1 để phân tích học thuyết Leduanist:
1. Bài toán về tổng số tờ tiền polymer tối đa có thể in ra trong 1 năm cho 1 loại mệnh giá tiền:

Số seri của 1 tờ tiền polymer (mệnh giá bất kỳ) có dạng: AA yyxxxxxx. Trong đó:

- 2 ký tự đầu (AA) là tổ hợp của 2 chữ cái bất kỳ (trong bảng 26 chữ cái tiếng Anh từ A đến Z), như vậy ta sẽ có tổ hợp 26 x 26=676 (từ AA đến ZZ) đầu số seri cho mỗi loại mệnh giá tiền.
- ‎2 số đầu (yy) là năm in tiền. Ví dụ: 16 là tiền in năm 2016, 17 là tiền in năm 2017, 18 là tiền in năm 2018.
- ‎6 số tiếp theo (xxxxxx) là số thứ tự (running number) của tờ tiền. Như vậy ta sẽ có con số chạy từ 000000 đến 999999, tức là 1000000 (1 triệu) tờ trong cùng 1 đầu số seri.

Suy ra, tổng số tờ tiền tối đa có thể in ra trong 1 năm cho 1 loại mệnh giá tiền là:
676 x 1 triệu tờ = 676 triệu tờ (*).

2. Bài toán về tổng lượng tiền polymer tối đa có thể in ra trong 1 năm:

Các loại mệnh giá tiền polymer đang lưu hành: 10K, 20K, 50K, 100K, 200K, 500K (**).

Từ (*) và (**) ta có thể suy ra tổng lượng tiền polymer tối đa có thể in ra trong 1 năm là:
676 triệu x (10K + 20K + 50K + 100K + 200K + 500K) = 594,880 tỷ VNĐ.

Về mặt lý thuyết thì 594,880 tỷ VNĐ là tổng lượng tiền tối đa có thể in ra trong 1 năm. Còn về thực tế thì chúng ta không bao giờ biết được con số cụ thể đó là bao nhiêu. Nó cũng giống như về mặt lý thuyết, lạm phát năm 2018 chỉ là 3.54% còn thực tế thì bạn thấy giá cả các mặt hàng đều tăng 15%-25%.

Sự ảo diệu của kinh tế thị trường theo định hướng XHCN là ở chỗ đó. Việc in tiền và giá cả các mặt hàng trọng yếu (điện, nước, xăng...) thì do nhà nước "quyết định" theo định hướng XHCN, còn giá cả hàng hóa còn lại thì do người dân "thỏa thuận" với nhau theo kinh tế thị trường, rồi nhà nước "hốt thêm cú chót" bằng VAT đánh trên giá tăng đó.

Đừng hỏi tại sao làm hoài mà vẫn nghèo, hãy hỏi ai đã cướp mất sự thịnh vượng của bạn?

READ MORE
Thứ Năm, 14 tháng 2, 2019
no image

Valentines đối với tôi, chẳng có điểm nhấn gì. Đó sẽ là một ngày bình thường. Tôi vẫn sẽ thức dậy lúc 7h sáng và đi ngủ lúc 23h tối mà thôi.
-------
1. 25 tuổi hay 30 tuổi, Lễ tình nhân, Valentines hằng năm cũng chỉ là một ngày 14 tháng 2 bình thường. Điều đáng nói là, ngày 14 tháng 2 năm nay rơi vào thứ năm và tôi vẫn phải đi làm bình thường, vẫn phải đến chấm log vân tay lúc 8h30 sáng, vẫn phải hoàn thành một đống deadline sau khi nghỉ Tết, vẫn phải viết báo cáo cho sếp lúc 16h30 chiều trước khi ra về. Chẳng có gì thay đổi cả!

2. Trong cả một dịp Tết dài đến 9 ngày như năm nay, cứ có khách đến chơi nhà là tôi sẽ được hỏi những câu hỏi quen thuộc đại loại như: "Bao giờ cho bác ăn cỗ?", "Người yêu đâu không dẫn về ra mắt họ hàng?"... Ngần ấy ngày trôi qua mà tôi đã cảm thấy rất mệt mỏi rồi nên đừng ai hỏi tôi Valentines này rằng: "Có nhận được chocolate của ai không?", "Tối nay có hẹn với ai không?"... Chuyện của tôi, tôi giải quyết được!

3. Ví dụ, tôi có người yêu đi chăng nữa thì 365 ngày của chúng tôi chắc chắn đều là Lễ tình nhân chứ không cần đến một ngày như 14 tháng 2 nào cả. Và, ví dụ, Valentines này, tôi đang cô đơn thì cũng chẳng sao cả. Tôi vẫn tự mình làm mọi việc một mình 365 ngày ấy thôi! Đi làm, kiếm được tiền và mua một thanh chocolate là việc quá đơn giản, với tôi, ngay bây giờ. Chỉ có điều, tôi-ghét-đường.

4. Tôi không sợ cô đơn. Tôi không sợ một mình. Điều tôi sợ nhất là không có tiền trong ví. Trước kia, khi làm tại một văn phòng du lịch, tôi từng bị người ta quỵt lương 2 tháng liền. Thời gian ấy, tôi đã khó khăn đến nhường nào. Và, thời gian ấy lại là cận Tết. Tôi, một lời cũng không dám "hé răng" nói với bố mẹ rằng con thất nghiệp rồi người ta không trả lương cho. Cả một năm đi làm, ai cũng chỉ mong có lương và có chút thưởng để biếu bố mẹ sắm Tết thêm. Nếu bạn đã từng trải qua cảm giác này giống tôi thì bạn chắc chắn sẽ hiểu: Thất tình không bao giờ đáng sợ bằng thất nghiệp và... hết tiền!

5. Tôi nói mình không sợ cô đơn chẳng có gì sai, nhưng đôi khi tôi không thích mình cô đơn. Khi ấy, là bởi, tôi mệt mỏi, muốn gục ngã trên vai ai đó, nhưng rồi tôi lại chẳng có ai. Chỉ khi ấy thôi. Tôi chịu được một mình.

6. Valentines cũng là một ngày bình thường. Tôi đi làm về, tắm rửa thay đồ, ăn tối rồi đọc chút sách và ngủ. Điều tôi ấp ủ lâu nay mà vẫn chưa có điều kiện làm, đó là tặng bố mẹ mình một chuyến du lịch. Gia đình tôi chưa có cơ hội nào để đi chung với nhau một chuyến cả nhưng tôi vẫn muốn tặng bố mẹ mình một chuyến đi riêng để hai người có không gian riêng. Bố mẹ tôi ấy mà, cưới nhau 30 năm rồi, nên thỉnh thoảng nhắc đến 2 từ "lãng mạn" lại đùa: "Ối giời, bây giờ thì còn lãng mạn gì nữa hả con?". Tôi biết họ chỉ nói thế chứ họ vẫn thương nhau nhiều lắm. Tôi muốn tặng họ một chuyến nghỉ dưỡng trên du thuyền Hạ Long...

7. Lễ tình nhân dành cho những người yêu nhau, tôi biết điều đó. Và nếu các bạn cũng đang độc thân như tôi thì hãy cứ vui vẻ, tự thưởng cho mình một món quà nhỏ nào đó để động viên tinh thần mình. Tôi biết, chắc chắn sẽ có nhiều người cảm thấy "yếu lòng" vào những dịp lễ như thế này.

8. Tôi luôn quan niệm: Sự nghiệp hay thành công đều có thể nằm trong tính toán của bản thân; còn tình duyên cầu cũng chẳng đến. Duyên đến khi không mong cầu, đuổi cũng chẳng được, chi bằng hiện tại cứ nỗ lực mỗi ngày. Chuyện gì đến sẽ đến, luôn luôn vui vẻ, chắc chắn sẽ gặp may mắn!

9. Tôi biết nhiều trường hợp không có tiền khiến con người ta làm những hành động không kiểm soát được, ngay khi bên cạnh luôn có một người yêu thương hết lòng sẵn sàng chia sẻ. Đôi khi, không có tiền trong người khiến bản thân cảm thấy mình thật yếu kém, không làm được gì cho những người yêu thương mình, rồi đâm ra mù quáng, làm những hành động sai trái. Hoặc, nhẹ nhàng hơn, vì chuyện tiền nong mà đôi khi chuyện tình yêu tan vỡ. Không có tiền, nhiều khi, là bất lợi.

10. Tóm lại, Valentines đối với tôi, chẳng có điểm nhấn gì. Đó sẽ là một ngày bình thường. Tôi vẫn sẽ thức dậy lúc 7h sáng và đi ngủ lúc 23h tối mà thôi. Chẳng phải vì một ngày lễ tình nhân, nhìn người ta có đôi có cặp mà tôi sẽ buồn cả. Tôi vẫn sẽ lái xe về nhà vào lúc tan tầm, trên đường phố Hà Nội đông đúc và hay tắc nghẽn, nhìn lên bầu trời chỉ thấy ánh đèn đường bật sáng xen lẫn ánh đèn từ các tòa nhà cao tầng, thỉnh thoảng sẽ nhìn thấy vài người bán hoa hồng hay chocolate tràn xuống lòng đường mời gọi người mua...

ST
READ MORE
Thứ Ba, 12 tháng 2, 2019
no image

Tết giống như một nút “reset” - khởi động lại cuộc sống.

Rất nhiều người đang nghĩ về những mục đích và kế hoạch cho năm con Heo. Tôi tin rằng phong tục phương Tây "New Year’s resolution" - "Cam kết cho năm mới", là cực kỳ quan trọng, đặc biệt khi được sử dụng đúng cách.

Một trong những người bạn thân của tôi, Mike, đã dành những ngày nghỉ ở Đà Lạt để suy nghĩ về "Cam kết năm mới". Em ấy muốn "giải độc" và khởi động lại cuộc sống. "Phải cố gắng nghỉ dùng điện thoại nhé", tôi dặn Mike trước khi cậu lên đường. "Ô! sao thế Jesse?", cậu hỏi lại.

Tôi giải thích rằng, em cần sự buồn chán. Bởi khi chán là lúc em đối mặt với những thứ quan trọng nhất của mình từ bên trong, em sẽ thực sự suy nghĩ làm thế nào để vượt qua được chúng. Vấn đề là khi người ta thấy hơi chán một chút, họ sẽ lấy bất cứ thứ gì che lấp vào đó: vuốt điện thoại, xem tivi, nhậu, "chém gió" để phá vỡ sự buồn tẻ. Nhưng em cần ngồi xuống, quan sát xem sự im lặng sẽ mang lại điều gì, ngẫm xem trong cuộc sống em có chuyện gì cần phải giải quyết. Em phải chịu đựng sự buồn chán.

Mike nói rằng em sẽ cố gắng, nhưng cả hai chúng tôi đều biết rằng thật khó có thể vượt qua cám dỗ khi mình đã nuông chiều bản thân từ lâu.

Có vẻ như những "Cam kết năm mới" vội vã thường hiếm khi trụ lâu được. Người đáng thương là những người quyết định năm mới sẽ thay đổi ngoại hình. Họ đến đăng ký ở phòng tập thể dục, bị nhân viên thuyết phục nên mua gói sáu tháng để có động lực buộc phải đi tập, vì họ đã trả tiền rồi. Những phòng tập lớn rất thích điều này. Và hầu hết người đăng ký bỏ tập vào tháng thứ hai.

Nhưng ít nhất họ vẫn có mục đích mới, còn hơn là không có gì. Tập một tháng cũng tốt hơn người không tập. "Cam kết năm mới" chính là mục tiêu bạn đang nhắm đến, làm sao để ném hòn đá trúng đích. Và hòn đá chính là sự nỗ lực của bạn. Hòn đá có thể trật ra ngoài, nhưng nó sẽ tiếp đất gần đích hơn so với người không ném cục đá nào.

Gần năm năm trước, tôi kết bạn với một người Việt Nam tên Đạt. Lần đầu tiên gặp, em tâm sự công ty em từng làm việc gặp vấn đề về tham nhũng. Mọi chuyện vỡ lở. Vị CEO đi tù. Công ty tuyên bố phá sản, em gần như mất trắng tiền đã bỏ vào. Khắp các mặt báo tràn ngập tin "ông trùm sàn vàng lừa đảo chiếm đoạt gần 400 tỷ đồng".

Để có thể sống tiếp, Đạt phải bán xe máy, máy tính, thậm chí cả chiếc máy ảnh mà em đã dành dụm mãi mới mua được. Em mất hết tự tin, buồn bã. Rồi người yêu cũng bỏ cậu nốt. Đạt không có tiền, không định hướng gì cho tương lai phía trước.

Em xuống Sài Gòn rồi tìm chỗ học tiếng Anh. Đó là thay đổi lớn với em lúc này, nhưng lại không có tiền đi học. Một ngày đẹp trời, điện thoại của tôi đổ chuông, đầu dây bên kia là giọng Đạt: "Em muốn học tiếng Anh".

"Okay, học đi". "Nhưng em không có tiền", cậu thật thà.

"Vậy... không sao". Sau đó trở đi, tôi và Đạt nói chuyện, tôi dạy tiếng Anh cho Đạt, rồi từ từ chúng tôi trở thành bạn thân.

Tôi hiểu suy nghĩ của Đạt. Tôi khuyên Đạt không nên đặt các mục tiêu chỉ vì tiền. Tiền có thể mất đi, nhưng những khả năng mà mình tập trung phát triển thì không. Có lần tôi xem một video, anh doanh nhân đứng ở phố đi bộ Nguyễn Huệ hét lên: "Năm nay tôi sẽ kiếm một triệu đô!". Tiền chỉ là công cụ, không phải mục đích. Mục đích rõ ràng là những thứ tốt cho sức khoẻ, gia đình, bạn bè, vun trồng các mối quan hệ, các giá trị. Như tôi định tập võ thuật nhiều hơn để khoẻ mạnh, làm tôi tự tin lên, hạnh phúc hơn. Khi ấy, mình sẽ đủ năng lượng để kiếm tiền.

Tôi chia sẻ với Đạt là tôi muốn đi Nhật từ bé. Tôi không biết sống như thế nào ở Nhật. Nhưng tôi đã đọc một cuốn sách nói rằng, nếu muốn sắp xếp cuộc sống tốt hơn, hãy mua một cuốn sổ tay, viết ra những điều mình muốn, suy nghĩ cách thực hiện. Và, từ từ, từng bước, mỗi ngày làm một điều gì đó khiến mình tốt hơn hôm qua.

Tôi mua một cuốn sổ, đóng một cái bảng trắng giữa nhà, viết chữ "Nhật Bản" lên đó. Mỗi ngày khi thức dậy tôi thấy hai từ kia, nó nhắc tôi suy nghĩ và dấn nước để hoàn thành mục tiêu. Sáu tháng sau, tôi rời Canada tới một ngôi làng ở Nhật Bản. Đó là thời khắc mục đích lớn của tôi thành công, hoocmon dopamine hoạt động làm tôi thấy hạnh phúc vô cùng. Tôi nhận phần thưởng xứng đáng cho sự nỗ lực.

Rồi tôi cố gắng học tiếng Nhật. Ban đầu thấy rất khó, tôi lập mục tiêu đến sống ở một ngôi làng không có người Tây, bắt buộc phải giao tiếp bằng tiếng Nhật. Đây là kế hoạch nâng cao sự tập trung và mối quan hệ, tôi dần cán đích các kế hoạch và hiểu rằng tôi có thể làm bất cứ điều gì tôi muốn, chỉ cần có một mục tiêu và một cục đá để ném đi. Nên giờ đây tôi ở Việt Nam.

Đạt bây giờ đã thành công, em có một công ty nhỏ bán thịt bò đặc sản Gia Lai. Cậu cũng thường đi leo núi cùng tôi, có điều tiếng Anh vẫn còn rất kém.

Hầu hết chúng ta, khi chưa bắt tay vào làm thì nghĩ điều mình muốn là bất khả thi. Nhưng một khi tìm ra được cách làm rồi, lại tự hỏi: Sao mình đã sợ nó đến thế?

Tôi có rất nhiều việc muốn làm trong năm nay, và đã ghi hết vào cuốn sổ bên cạnh. Với Đạt và các bạn, tôi nghĩ chỉ cần một "Cam kết năm mới" - một cuốn sổ với các mục tiêu và kế hoạch rõ ràng thì sẽ ổn thôi.

Jesse Peterson
(Nguyên tác tiếng Việt)
READ MORE
Thứ Hai, 11 tháng 2, 2019
no image

Việc công khai hóa “Trung đoàn không quân Sao Đỏ chốt giữ miền Tây Bắc của tổ quốc,” một số hành động cảnh sát biển Việt Nam tăng cường bắt giữ “tàu cá nước ngoài” ở Biển Đông theo luật cảnh sát biển Việt Nam mới thông qua, lần đầu tiên báo đảng đồng loạt hé môi về “Trung Quốc cưỡng chiếm Trường Sa của Việt Nam,” và việc Bộ Ngoại Giao Việt Nam tiếp tục “tôn trọng tự do hàng hải” trước hành động tàu chiến Mỹ áp sát quần đảo Hoàng Sa là những chỉ dấu lộ diện cho thấy sau nhiều năm “Bốn tốt, mười sáu chữ vàng,” chính sách “Ba không” cùng thế đu dây quốc tế luôn suýt té lộn nhào, chính thể độc đảng ở Việt Nam bắt đầu dò dẫm bước chân qua một ranh giới mới: “can đảm bám Mỹ” và phát ra tín hiệu thách thức quyền lực của Trung Quốc, dù có thể còn lâu nữa điều này mới trở thành chính sách “thoát Trung” theo đúng nghĩa của nó.

Động thái trên xuất hiện vào khoảng thời gian cuối năm 2018, đầu năm 2019.

Hoàng Sa và Sao Đỏ

“Kỷ niệm” 45 năm ngày mất Hoàng Sa vào tay Trung Quốc (1974 – 2019), tờ báo Thanh Niên đã làm nên một hiện tượng chính trị hiếm hoi khi lần đầu tiên tung bài “45 năm Trung Quốc cưỡng chiếm Hoàng Sa của Việt Nam.” Sau Thanh Niên là một loạt tờ báo nhà nước khác cũng “lên tiếng” về món nợ lịch sử này – không chỉ Trung Quốc nợ chính quyền Việt Nam mà còn là món nợ của chính quyền công sản Việt Nam với người dân Việt và với cả chính thể việt Nam Cộng Hòa.

Có thể cho rằng đây là lần đầu tiên hệ thống báo chí quốc doanh tố cáo Trung Quốc mạnh mẽ như thế – phản ánh quan điểm của cơ quan tuyên giáo trung ương và cao hơn thế là của Bộ Chính Trị Việt nam, trong khi những năm trước thường im như hến, thậm chí chính quyền và công an còn tổ chức đàn áp các cuộc biểu tình phản kháng Trung Quốc của người dân theo đúng tôn chỉ “hèn với giặc, ác với dân” mà rất nhiều người dân đã cáo buộc chính quyền này.

Trước khi xảy ra hiện tượng báo Thanh Niên và Hoàng Sa, vào cuối Tháng Mười Một năm 2018 cũng đã có một hiện tượng lạ: một trong những lần thật hiếm hoi, vài tờ báo nhà nước ở Việt Nam công khai hoạt động “Trung Đoàn 921 về Yên Bái: Su-22 đoàn KQ Sao Đỏ rời Hà Nội, lên chốt giữ vùng Tây Bắc” – theo Soha.vn.

Theo bản tin còn hơn cả đặc biệt trên, toàn bộ lực lượng máy bay Su-22, phi công, thợ máy và vũ khí, trang bị của Trung Đoàn 921 đã chuyển sân từ Nội Bài về Yên Bái làm nhiệm vụ canh trời Tây Bắc của tổ quốc. Sân bay Yên Bái trước đây là căn cứ của Trung Đoàn Không Quân 931 (nay đã giải thể) sử dụng tiêm kích MiG-21. Để đón các máy bay Su-22 của Trung Đoàn Không Quân 921, sân bay Yên Bái đã được đầu tư lớn để nâng cấp, kéo dài đường băng, xây dựng cơ sở hạ tầng nhằm phục vụ đơn vị đóng quân lâu dài…

Vì sao báo chí nhà nước lại dám công bố sự kiện trên khi việc bố trí lực lượng quân sự và các kế hoạch chuyển quân, dù vào thời bình, vẫn thuộc loại bí mật quân sự và được xếp trong danh mục bảo vệ bí mật của Bộ Quốc Phòng? Vì sao những tờ báo này lại không sợ bị truy tố vì “cố ý làm lộ bí mật nhà nước?”

Khách quan mà xét, có thể cho rằng cuộc chuyển quân của đoàn không quân Sao Đỏ là hết sức bình thường và bản tin của Soha.vn cũng là chẳng có gì đặc biệt, nếu không vướng vào yếu tố… Trung Quốc.

Cho tới hôm nay, bản tin “Trung Đoàn 921 về Yên Bái: Su-22 đoàn KQ Sao Đỏ rời Hà Nội, lên chốt giữ vùng Tây Bắc” của trang Soha.vn đã tồn tại được nhiều ngày, trong khi rất nhiều trường hợp báo nhà nước phải gỡ những bài “nhạy cảm” chỉ sau vài giờ đồng hồ đăng tải trên mạng do lệnh miệng của Ban Tuyên Giáo Trung Ương – một thứ vòng kim cô tư tưởng như một đặc thù không thể thiếu của “nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa” ở Việt Nam.

Do vậy, chỉ có thể cho rằng bản tin trên của Soha.vn được bật đèn xanh của không chỉ Ban Tuyên Giáo Trung Ương mà còn cả từ cấp cao hơn – Bộ Quốc Phòng, Thường Trực Ban Bí Thư và thậm chí cả Bí Thư Quân Ủy Trung Ương Nguyễn Phú Trọng.

Rất có thể, mối quan hệ “mười sáu chữ vàng” Việt-Trung và cả vài cuộc giao lưu quốc phòng vừa diễn ra giữa quân đội “hai nước anh em xã hội chủ nghĩa” đã chỉ có ý nghĩa như một bức tranh che đậy cái vùng phía sau của nó đang đen dần, như một cơn giông tố đang hình thành và lừ lừ trùm lên vùng biên giới phía Bắc Việt Nam, nhất là vùng Tây Bắc – nơi mà “đoàn không quân Sao Đỏ anh hùng” vừa được chuyển đến để “làm nhiệm vụ canh trời Tây Bắc của tổ quốc.”

Cũng rất có thể, Bộ Quốc Phòng Việt Nam cùng quân ủy trung ương của ông Nguyễn Phú Trọng – bằng chỉ đạo cho công khai cuộc chuyển quân của đoàn không quân Sao Đỏ lên vùng Tây Bắc – đang muốn lặp lại chiến thuật “răn đe Trung Quốc” khi Việt Nam mời cả một hàng không mẫu hạm của quân đội Hoa Kỳ – USS Carl Vinson – đến “giao lưu quân sự” tại cảng Đà Nẵng vào Tháng Ba, 2018.

“Chiến tranh dầu khí”

Trong khi đó, những biểu hiện về “chiến tranh dầu khí” giữa Việt Nam và Trung Quốc ở Biển Đông là ngày càng rõ ràng. Những mỏ dầu khí mà Việt Nam dự kiến khai thác như Cá Rồng Đỏ (liên doanh với công ty Repsol của Tây Ban Nha) và Lan Đỏ (liên doanh với tập đoàn dầu khí Rosneft của Nga) đều bị Trung Quốc đặt vào tầm ngắm và chuẩn bị đe dọa. Sang năm 2017, Repsol đã chính thức thất thủ và phải cuốn cờ tháo chạy khỏi mỏ Cá Rồng Đỏ bởi có đến vài trăm tàu Trung Quốc bao vây mỏ dầu khí này. Thậm chí hải quân Trung Quốc còn đe dọa sẽ tấn công quần đảo Trường Sa nếu Việt Nam khai thác Cá Rồng Đỏ.



Năm 2018, Việt Nam lại âm thầm định cùng Repsol khai thác Cá Rồng Đỏ. Nhưng một lần nữa, kế hoạch này lại thất bại thê thảm bởi “đồng chí tốt” Trung Quốc.

Cho tới nay, toàn bộ các mỏ Cá Rồng Đỏ, Lan Đỏ và kể cả mỏ Cá Voi Xanh ở ngoài khơi Quảng Nam, Quảng Ngãi đều đang bị đình hoãn khai thác.

Tiếp theo năm 2018 “chẳng ra gì” khi hoạt động khai thác dầu khí của Việt Nam bị Trung Quốc gây sức ép mà đã khiến Bộ Chính Trị Việt Nam mất ăn ngay trên “vùng biển chủ quyền không tranh cãi” của mình, năm 2019 đang hiện ra với sắc màu tê tái dành cho nền ngân sách rỗng ruột ngoại tệ của Việt Nam.

Vào những ngày đầu năm mới 2019, Tập Đoàn Dầu Khí Việt Nam (PetroVietnam – PVN) đã mang lại một thất vọng tím tái cho các cấp trên của nó khi thông báo rằng căng thẳng ở Biển Đông sẽ tiếp tục ảnh hưởng đến hoạt động thăm dò dầu khí của Việt Nam trong năm nay. Cụ thể, PetroVietnam dự tính sẽ khai thác 12.37 tấn dầu thô trong năm nay, giảm 11.45% so với năm ngoái.

Tỷ lệ 11.45% thậm chí còn thấp hơn mức tiết giảm dự kiến 10% mỗi năm của PetroVietnam vào năm 2018.

Vào Tháng Mười Một, 2018, PetroVietnam lần đầu tiên cho biết với trữ lượng gia tăng quá thấp khiến từ nay đến năm 2025, sản lượng khai thác dầu sẽ giảm đều đặn mỗi năm 10% – tương đương với hơn 2 triệu tấn.

Ngay cả mỏ Bạch Hổ – cung cấp sản lượng lớn nhất, chiếm hơn 60% sản lượng của PVN từ xưa đến nay – đã vào giai đoạn suy kiệt.

Vào năm 2021 hoặc 2022 khi mỏ Bạch Hổ trở thành “mỏ chết,” PVN sẽ phải dựa hoàn toàn vào 40% sản lượng còn lại, với điều kiện trữ lượng của những mỏ dầu còn lại vẫn còn mà không suy kiệt hẳn như Bạch Hổ.

Trữ lượng mới chỉ chiếm 1/6 sản lượng đang khai thác!

Những năm tới sẽ là một thách thức khủng khiếp: làm sao đảng và PVN tìm ra được nguồn trữ lượng dầu khí mới ở Biển Đông để thay thế cho những mỏ sắp biến thành dĩ vãng và để ngân sách của đảng lẫn đảng khỏi chết theo?

Với tình trạng trữ lượng dầu cạn kiệt nhanh trong khi quá khó để tìm ra nguồn trữ lượng mới, có thể hình dung là vào năm 2021, ngân sách chế độ sẽ mất hẳn số thu 70,000-80,000 tỷ đồng từ PVN mà do đó sẽ “kiến tạo” một lỗ thủng toang hoác không lấy gì bù trám được.

Tương lai đen tối trên đang hiển hiện trong bối cảnh hiện thời các nguồn ngoại tệ mạnh từ viện trợ không hoàn lại, viện trợ ODA và cả nguồn kiều hối của “khúc ruột ngàn dặm” đều khá bi đát. Từ năm 2014, chính thể Việt Nam đã không còn nhận được nguồn vốn ODA đáng kể nào, còn từ năm 2018 đã không còn ODA ưu đãi. Trong khi đó, lượng kiều hối gửi về Việt Nam vào năm 2017 và 2018 có thể sụt giảm đến phân nửa so với mức đỉnh $13.5 tỷ vào năm 2015…

Chọn Trung Quốc hay Mỹ?

Vào đầu năm 2019, thêm một lần nữa và hầu như đã mang tính hệ thống và logic, Bộ Ngoại Giao và đứng phía sau là Bộ Chính Trị Việt Nam đã không phản đối, nếu không muốn nói là có thể hiện thái độ cổ vũ, trước hoạt động áp sát quần đảo Hoàng Sa của một tàu khu trục Mỹ trang bị tên lửa dẫn đường có tên là USS McCampbell.

“Việt Nam tôn trọng quyền tự do hàng hải, và kêu gọi các nước đóng góp cho hòa bình, ổn định ở Biển Đông” – ngày 9 Tháng Giêng, 2019, người phát ngôn Bộ Ngoại Giao Lê Thị Thu Hằng “can đảm” dang cánh tay phát ngôn như thế và nói thêm rằng “Việt Nam có đầy đủ cơ sở pháp lý và bằng chứng lịch sử khẳng định chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa phù hợp với luật pháp quốc tế.” Ngay trước đó, tàu USS McCampbell của hải quân Mỹ đã thực hiện hoạt động “tự do hàng hải” trong phạm vi 12 hải lý thuộc quần đảo Hoàng Sa “để thách thức các tuyên bố chủ quyền hàng hải quá mức.”


Như vậy, từ đầu năm 2016 đến nay, có ít nhất 4 lần thể chế một đảng ở Việt Nam “ngó lơ” chuyện chiến hạm Mỹ áp sát quần đảo Hoàng Sa như một động tác thách thức Trung Quốc, trong đó có hai lần Bộ Ngoại Giao Việt Nam bất thần tỏ ra “can đảm” khi đưa ra tuyên bố hoặc “tàu Mỹ đi qua vô hại” hoặc “tàu Mỹ tự do giao thông ở Biển Đông.”

Giờ đây, hy vọng mỏng manh còn lại cho nhu cầu ăn dầu và trám rỗng ngân sách của Việt Nam chỉ còn là Mỹ – đối trọng quân sự duy nhất với Trung Quốc tại Biển Đông. Cùng với những dấu hiệu gia tăng xung đột quân sự Mỹ-Trung ở khu vực Biển Đông, Việt Nam cũng không thể tránh thoát nguy cơ một cuộc tấn công quân sự, dù có thể chỉ ở cấp độ chiến dịch, từ phía Trung Quốc. Chiến dịch tấn công này, nếu xảy ra, chắc chắn sẽ diễn ra trên biển và rất gần gũi về mặt kinh tuyến và vĩ tuyến với những mỏ dầu mà Việt Nam đang dự định khai thác nhưng nằm trong “đường lưỡi bò” mới được Trung Quốc vẽ bổ sung.

Nhưng thậm chí chiến dịch tấn công của Trung Quốc còn có thể nổ ra ở những tỉnh biên giới phía Bắc của Việt Nam. Những dấu hiệu về tập trung vài ba tập đoàn quân của Trung Quốc ở khu vực này vào hai năm 2017 và 2018 có vẻ để chuẩn bị cho cuộc cưỡng chiếm ấy.

Nguy cơ bị tấn công đang hiển thị dần sau một tháng và mỗi quý. Đến giờ phút này, giới chóp bu Việt Nam phải quyết định cho chính số phận tồn vong của nó: thêm một lần đánh đu với người anh em cộng sản Bắc Kinh sẽ rất dễ khiến lục phủ ngũ tạng của dân tộc Việt Nam bị kẻ thù phanh thây – theo đúng cái cách mà chính quyền Trung Quốc đã làm để mổ sống nội tạng các tín đồ Pháp Luân Công.


Phạm Chí Dũng
Người Việt
READ MORE
no image

Giới quan sát ở Việt Nam và hải ngoại đưa ra dự báo với BBC rằng trong năm Kỷ Hợi, chiến dịch đốt lò của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng "sẽ tiếp tục được mở rộng", "có nhiều tin vui về đầu tư nước ngoài" nhưng nhìn chung, các biến chuyển "vẫn sẽ có và giữ tốc độ chậm chạp".

'Tin vui về đầu tư nước ngoài'

Trả lời BBC, Tiến sĩ Nguyễn Văn Phú, chuyên gia kinh tế từ Đại học Strasbourg, Pháp, nói: "Về kinh tế, năm 2019 sẽ thấy cụ thể hơn về tranh chấp thương mại Mỹ-Trung. Nếu căng thẳng không được giải quyết, mà còn gia tăng hơn nữa, thì khả năng Trung Quốc phá giá thêm nhân dân tệ (NDT) sẽ cao hơn, gây thêm sức ép lên VND."

"Bên cạnh đó, việc CPTPP (Hiệp định Đối tác Toàn diện và Tiến bộ xuyên Thái Bình Dương) có hiệu lực, các loại rào cản thuế quan được cắt giảm, sẽ gây áp lực lên cán cân thương mại của Việt Nam (có thể làm tăng nhập khẩu), lại càng tăng áp lực lên VND. Như vậy lại có khả năng làm giảm giá trị VND so với USD. Áp lực này có thể giảm bớt nếu như chính phủ Việt Nam thu hút được thêm đầu tư nước ngoài."

"Theo như tôi thấy, trong bối cảnh tranh chấp thương mại Mỹ-Trung chưa có chiều hướng suy giảm, năm 2019 này có thể Việt Nam sẽ có nhiều tin vui về đầu tư nước ngoài, sẽ thêm nhiều công ty nước ngoài chuyển dịch sang Việt Nam, nhằm giảm rủi ro kinh doanh."

"Trong tình hình này, khi các điều kiện vĩ mô ít có biến động, thì tăng trưởng kinh tế của Việt Nam sẽ vẫn ổn định như 2018."

"Về tỷ giá giữa USD, NDT và VND cho 2019, có lẽ NDT sẽ mất giá hơn so với VND, và VND sẽ mất giá hơn so với USD giống như thời gian vừa qua. Tuy nhiên, tôi đoán là biên độ phá giá sẽ không cao. Điều này cũng cho thấy là việc dùng đồng thời NDT và VND ở các tỉnh phía Bắc là một giải pháp chấp nhận được."

"Và ngược lại phán đoán của nhiều người trước đây khi nói rằng kinh tế Việt Nam sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng trong vòng 3 đến 6 tháng kể từ ngày áp dụng chính thức chính sách này ngày 12/10/2018, đến nay chúng ta không thấy có xáo trộn gì đối với nền kinh tế Việt Nam."

"Về công nghiệp 4.0, chúng ta nghe Việt Nam nói rất nhiều nhưng ta thấy phải cố gắng trên thực tế nhiều hơn nữa."

"Theo số liệu của World Bank (Ngân hàng Thế giới), năm 2015, chi tiêu công về nghiên cứu và phát triển (R&D) của Việt Nam chỉ đạt 0,37% của GDP. Rất thấp so với Hàn Quốc (4,23%), Trung Quốc (2,07%), và chỉ hơn một nửa của Thái Lan (0,63%)."

"Vì vậy, tôi hy vọng là năm 2019 và các năm tiếp theo, Việt Nam bứt phá, tăng tốc đầu tư vào lĩnh vực này. Nếu không thì tương lai công nghiệp 4.0 sẽ còn rất xa vời."

"Năm Kỷ Hợi, tôi hy vọng là Việt Nam sẽ có nhiều hành động thực tế hơn là diễn văn. Về nghiên cứu ở các trường đại học, cần phải thông thoáng hơn nữa, nhất là trong lĩnh vực khoa học xã hội và nhân văn, vì theo như tôi biết, "công nghiệp 4.0" không chỉ liên quan đến khoa học tự nhiên và công nghệ."

"Về các dự án đặc khu kinh tế, hy vọng là chính phủ Việt Nam trân trọng các ý kiến đóng góp của các chuyên gia, nhất là các chuyên gia kinh tế trong và ngoài nước, trước khi trình Quốc hội thông qua. Vì đến nay, các thông số được đưa ra (mà chúng ta tiếp cận được, nhất là về khu Vân Đồn) bị nhìn nhận là không logic về mặt kinh tế, có thể sai lệch, và thậm chí rất phiêu lưu."

"Dù rằng theo ý tôi, nên chăng Việt Nam tạo cơ chế đặc thù cho khu vực phía Nam, TP Hồ Chí Minh và khu vực lân cận, cần đầu tư hơn nữa vào cơ sở hạ tầng ở vùng này vì đây là vùng kinh tế trọng điểm của cả nước. Khi ở đây phát triển thông thoáng thì sức lan tỏa sẽ mạnh hơn nữa."

"Chúng ta đã thấy tác hại vừa qua của việc kém linh hoạt trong đầu tư hạ tầng cơ sở ở vùng này như sân bay Tân Sơn Nhất, metro..."

Tư pháp 'biến chuyển chậm chạp'

Luật sư Đặng Đình Mạnh, Trưởng văn phòng luật mang tên ông, nói với BBC: "Với tư cách luật sư, tôi quan tâm nhiều đến các biến chuyển trong hoạt động tư pháp nước nhà."

"Theo đó, qua quá trình thương thảo về các hiệp định đa phương CPTPP hoặc EVFTA (Hiệp định thương mại tự do EU-Việt Nam) đã tác động đến nghị trình lập pháp ở Việt Nam trong vài năm trở lại đây. Chúng ta chứng kiến hàng loạt sự tu chính luật pháp theo hướng tích cực, tiệm cận hơn với những chuẩn mực pháp lý quốc tế, nhất là trong lãnh vực tài phán tư pháp, cụ thể qua các đạo luật về tố tụng dân sự, hình sự."

"Tuy rằng bên cạnh đó, có phát sinh thêm các quy định hạn chế sự hành nghề luật sư. Nhưng tựu trung, sự tu chính luật pháp vẫn là điều tích cực đáng được ghi nhận."

"Duy có điều, sự chuyển biến từ văn bản luật pháp cho đến thực tế quá chậm chạp và ít phát huy tác dụng trong cuộc sống. Bởi lẽ, hoạt động tư pháp vẫn được điều hành bởi những viên chức tư pháp thủ cựu làm việc theo quán tính và tư duy cũ. Đồng thời, thực tế rằng hoạt động tư pháp cũng chưa bảo đảm được tính chất tài phán độc lập."

"Theo đó, trong năm mới Kỷ Hợi, tôi tin rằng sự biến chuyển vẫn sẽ có và cũng vẫn giữ tốc độ chậm chạp như thế. Mỗi năm gồm có 12 tháng, thời gian đó chưa đủ dài để tạo nên chuyển biến tích cực cần thiết cho đất nước."

"Tôi vẫn bảo lưu quan điểm là giải pháp căn cơ và duy nhất cho sự biến chuyển mạnh mẽ chỉ có một: Bảo đảm thiết chế nhà nước pháp quyền. Mà điều đó dường như nằm ngoài tầm tay với của chính quyền hiện nay."


Nhà quan sát nói dân chúng "chỉ bức xúc, phản kháng với những gì liên quan đến cuộc sống thiết thân của họ chứ không phải ý thức hệ hay khái niệm dân chủ, tự do dễ bị chụp mũ là phản động"
'Đối phó tình thế'

Nhà văn Nguyễn Viện nói với BBC từ TP.Hồ Chí Minh: "Nhiệm kỳ của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã qua được một nửa chặng đường, những ý tưởng về khởi nghiệp và kiến tạo là một chủ trương đúng trong bối cảnh một Việt Nam đang vươn dậy."

"Ông Phúc cho thấy đã có những nỗ lực làm mới tinh thần làm việc của bộ máy hành chánh bằng những tuyên bố đầy nhiệt huyết, dù đôi lúc khôi hài. Tuy nhiên, giữa ý chí có vẻ tốt đẹp ấy lại tương phản với một thực tế tồi tệ."

"Thối nát và bất hợp lý là một nan đề không dễ giải quyết, khi quốc gia được điều hành bởi một cơ chế chồng chéo, lẫn lộn giữa lãnh đạo chính trị và hành chánh công quyền."

"Nó tạo ra một bộ máy điều hành thiếu ý thức phục vụ và trách nhiệm. Sự tham lam không được kiểm soát dẫn đến nhũng nhiễu tràn lan và đục khoét vô tội vạ tài sản quốc gia. Mặc dù đã có những cố gắng diệt trừ tham nhũng của Tổng bí thư kiêm Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng, nhưng cái căn bản của tệ nạn vẫn không thể giải quyết, đó là vấn đề cơ chế tạo ra tham nhũng."

"Bên cạnh đó, những nguy cơ tiềm ẩn bất ổn xã hội vẫn không có cách giải quyết tận gốc như quyền tư hữu đất đai, những đòi hỏi về nhân quyền…"

"Nhìn một cách khái quát hơn, chúng ta thấy đó là những vấn đề thuộc về sự chính danh, mà sau mấy chục năm đổi mới, đảng Cộng sản Việt Nam vẫn loay hoay, thiếu dứt khoát và nhất quán trong vấn đề lý luận, ý thức hệ."

"Hệ lụy của tình trạng "hồn Trương Ba, da hàng thịt" trong cái gọi là "kinh tế thị trường, định hướng xã hội chủ nghĩa" ấy sẽ chỉ làm phung phí thời gian, tài nguyên quốc gia vào cái "tự ái" của Đảng và những lợi ích bất chính của một nhóm người."

"Mặc dù Việt Nam đã tham gia ký kết rất nhiều các hiệp định, công ước quốc tế, từ kinh tế đến nhân quyền…, nhưng xem ra đó chỉ là những cam kết không thực chất, người dân không thụ hưởng được gì từ những ưu đãi thương mại. Đặc biệt với những cam kết liên quan đến những quyền cơ bản của công dân như tự do ngôn luận, lập hội và biểu tình…"

"Nó chỉ chứng tỏ là những biện pháp đối phó với tình thế hơn là một thiện tâm hòa nhập với văn minh nhân loại."

"Trên một tổng thể đầy trái khoáy của tình trạng trống đánh xuôi, kèn thổi ngược với những tư duy còn nặng tính ban phát của thời kỳ bao cấp, sinh lực quốc gia vẫn bị kìm hãm bởi những quy định vừa lỗi thời vừa phản động, dự báo của tôi cho năm Kỷ Hợi cũng sẽ không có gì để hồ hởi, phấn khởi."

"Tôi nhận thấy một khi lợi ích được đặt trên danh dự thì mọi "chỉ số hạnh phúc" chỉ là sự dối trá. Khi chính quyền gặp khó khăn, thì nhân dân sẽ bị khó khăn gấp bội."

"Chúng ta đang nhìn thấy thuế má được tận thu một cách triệt để như thế nào. Mọi sai lầm trong chính sách đều đổ lên đầu nhân dân hứng chịu."

"Với xu thế dân chủ và những đòi hỏi chính đáng của người dân càng ngày càng được bộc lộ một cách công khai và mạnh mẽ, Kỷ Hợi sẽ là một năm "giông bão" cho những ước mơ thiện lành. Phong trào đấu tranh cho dân chủ hay tổ chức xã hội dân sự sẽ bị càn quét, bởi chính quyền không xem đó là những tiếng nói lành mạnh, góp phần vào sự cân bằng trong cuộc sống xã hội, mà e ngại những thực thể tiến bộ ấy như những "thế lực thù địch" đe dọa sự tồn tại độc đoán của mình."

"Nhưng dẫu sao, tôi vẫn tin, cái bất hợp lý sẽ bị đào thải. Một lo lắng khác không thể tránh được, đó là những biến động trên Biển Đông. Sự thật là chúng ta đang mất dần biển đảo. Làm thế nào tránh được một xung đột quốc tế mà Việt Nam rất dễ trở thành quân cờ thí như cuộc chiến tranh vừa qua?"

"Theo cảm nhận của tôi, bi kịch của một dân tộc không phải ở chỗ nó yếu hay mạnh, to hay nhỏ mà là sự mất tự tin."

'Dân chúng còn bức xúc'

Một nghiên cứu sinh ở Mỹ đề nghị ẩn danh, nói với BBC: "Nhìn từ diễn biến năm 2018, theo tôi dự đoán, chiến dịch đốt lò của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng sẽ tiếp tục được mở rộng, một phần để lấy lại uy tín của Đảng, phần khác để củng cố quyền lực của ông Trọng và những người cùng phe nhóm. "

"Nhiều quan chức cao cấp sẽ được luân chuyển từ trung ương về địa phương hoặc ngược lại để chuẩn bị nhân sự cho Đại hội XIII vào đầu năm 2021. Người kế nhiệm ông Trọng sẽ xuất hiện rõ ràng hơn."

"Trong bối cảnh đó, Luật An ninh mạng cùng với các công nghệ hiện đại sẽ được sử dụng để kiểm duyệt thông tin, ngôn luận và đàn áp, bắt bớ những người bất đồng chính kiến. Báo chí cũng sẽ bị siết chặt hơn."

"Tinh thần dân tộc sẽ được chính quyền kích động và sử dụng như một công cụ để cải thiện tính chính danh."

"Chuyện chính quyền tận dụng tinh thần dân tộc không có gì mới ở Việt Nam. Khi chính quyền không thành công trong việc mang lại cuộc sống thịnh vượng cho dân chúng bằng thể chế và chính sách tốt, họ sẽ tìm cách thổi phồng thành tích hoặc thổi phồng lòng tự hào để dân chúng cảm thấy yêu nước hơn."

"Đồng thời, các công cụ tuyên truyền sẽ đánh đồng đất nước với chế độ và khiến dân chúng tin rằng chính Đảng là người mang lại niềm tự hào đó, khiến dân chúng phải biết ơn và tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng. Sự thiếu vắng tư duy phản biện và cách tiếp cận tri thức theo kiểu nhồi nhét một chiều từ khi còn đi học là mảnh đất màu mỡ cho tinh thần và chủ nghĩa dân tộc, kể cả ở trạng thái cực đoan."

"Dân chúng chỉ bức xúc và phản kháng với những gì liên quan đến cuộc sống thiết thân, quyền lợi hàng ngày của họ chứ không phải ý thức hệ hay khái niệm dân chủ, tự do vừa trừu tượng, chung chung, lại dễ bị quy kết, chụp mũ là phản động, chống phá. Đồng thời, chưa xuất hiện một tổ chức đối lập thực sự nào cùng với cương lĩnh và chính sách đủ thuyết phục để thu hút sự ủng hộ của dân chúng."

(BBC)
READ MORE
Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2019
no image

Nguồn Cafef

Gửi những người đang ở độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời, đừng lãng phí tuổi trẻ, sức lực đầu tư vào những thứ vô bổ. Còn trẻ, còn khỏe, hãy đặt những viên gạch làm nền tảng cho cuộc đời mình...

Bạn hoàn toàn có thể sống dư dả với thu nhập 2.000 USD một tháng. Và để làm được điều đó bạn cần phân bổ số tiền này vào 5 quỹ theo tỷ lệ lần lượt như sau:

Qũy số một, cũng là quỹ được đầu tư với tỷ lệ lớn nhất, không gì khác là sinh hoạt phí của bạn. Theo Lý Gia Thành, nếu có lối sống đơn giản, nhiều khi bạn chỉ phải tốn 20 USD mỗi ngày. Một bạn trẻ trung bình một tháng chi khoảng 500 đến 600 USD cho phí sinh hoạt, ăn uống. Cũng theo ông, với các bạn trẻ, cách sống tối giản trên cũng không làm phát sinh các vấn đề sức khỏe.

Một người không thể sống cô độc, anh ta cần bạn bè, cần giao du với mọi người trong xã hội. Chính vì thế, khoản mục số 2 mà bạn trẻ nên đầu tư vào là bạn bè. Sống tốt với bạn bè rồi bạn sẽ nhận lại nhiều hơn những gì mình đã cho đi. Thường xuyên liên lạc với những người thân thiết, thỉnh thoảng mời họ một bữa, mua cho họ những gì họ thích.

Tuy nhiên, bạn cần biết ai nên được trân trọng, ai thì không. Hãy đặc biệt đối tốt với những người bạn ngưỡng mộ, những người không quản khó khăn giúp đỡ bạn hết lần này đến lần khác. Bày tỏ sự biết ơn bằng cách một tháng mời họ đi ăn một lần rồi đến một lúc bạn sẽ phải ngạc nhiên vì những mối quan hệ mình đã thiết lập được.

Bằng cách dành nguồn lực đầu tư cho các mối quan hệ, bạn cũng gián tiếp xây dựng hình ảnh tốt đẹp hơn trong mắt mọi người và mang lại cho chính mình nhiều cơ hội đổi đời hơn.

Đầu tư cho sinh hoạt cơ bản, cho bạn bè nhưng cũng đừng quên đầu tư cho việc học hỏi. Trích một phần thu nhập hàng tháng mua sách. Bên cạnh đó, hãy nhớ rằng, đừng đọc sách vì số lượng, hãy đọc vì chất lượng. Đừng mua cả đống sách rồi bỏ xó, hãy mua một vài quyển thật sự tâm đắc rồi đọc thật nghiền ngẫm, say sưa.

Với mỗi cuốn sách, sau khi đọc xong hãy tự mình rút ra bài học, chia sẻ cùng người khác. Cũng đừng quên dành một khoản nhỏ để tham gia các khóa học kỹ năng. Càng giàu có, bạn càng phải chủ động hơn trong việc nâng cao tri thức của mình. Việc tham gia các khóa học như vậy không chỉ mở mang đầu óc của bạn mà còn giúp bạn gặp được những người đồng chí hướng không dễ gì tìm được trong dòng đời.

Làm việc, học hành mệt mỏi rồi, bạn trẻ cũng nên tự thưởng cho mình một chuyến du lịch. Chính vì thế, khoản mục thứ tư ra đời, đặc biệt dành cho các kỳ nghỉ dài hơi. Hãy đi du lịch một năm một lần, đi khi đời quá mệt mỏi, đi để trải nghiệm, để mở mang tầm mắt. Hãy biến những chuyến đi đó thành kinh nghiệm, động lực sống, làm việc mỗi khi trở về bạn nhé!

Khoản mục cuối cùng nhưng cũng không kém phần quan trọng: Đầu tư. Mỗi tháng, dành dụm khoảng 500 USD cho tài khoản tiết kiệm của mình. Số tiền bạn tích cóp được, biết đâu sau này sẽ mang lại cho bạn một công ty do chính bạn làm chủ!

Lời khuyên ở đây là hãy dùng tiền để tập kinh doanh nhỏ bởi loại hình này ít rủi ro. Muốn biết nên bán sản phẩm gì, hãy tìm mối liên hệ với các nhà bán buôn. Kinh doanh không hề dễ dàng, thất bại là điều không tránh khỏi nhưng một khi đã bước chân vào lĩnh vực này bạn sẽ không chỉ có được sự tự tin mà còn học được vô số kinh nghiệm làm tiền đề cho sự nghiệp sau này.

Muốn ổn định về lâu về dài hãy nhớ quy tắc: tiết kiệm tỷ lệ thuận với thu nhập. Bạn không thể lường trước những gì sẽ xảy đến trong tương lai nên hãy luôn giữ cho mình một số tiền vừa đủ để sẵn sàng ứng phó với bất trắc nhé.

Các bạn trẻ, đừng vội tự mãn với những gì mình đang có. 2000 USD là một con số không hề nhỏ nhưng nếu sau một năm kinh nghiệm, thu nhập của bạn vẫn dừng chân tại con số đó, bạn nên suy xét lại bản thân mình. Với thu nhập không đổi, bạn nghĩ bạn sẽ tồn tại thế nào với tốc độ lạm phát trong thời buổi ngày nay?

Muốn tăng thu nhập, cách tốt nhất là đi làm thêm và nếu như việc đó liên quan đến sales thì càng tốt. Sales là một trong những công việc áp lực cao, đòi hỏi nhiều kỹ năng nhưng sẽ đổi lại lại cho bạn những kinh nghiệm vô cùng qúy báu xuyên suốt sự nghiệp sau này. Bạn thấy đấy, hầu hết các tỷ phú đều xuất thân từ sales mà ra. Vậy, bạn còn chần chừ gì nữa mà không thử?

Còn trẻ, còn bấp bênh, tiền cũng chưa có nhiều, đừng chỉ có chăm chăm đắp lên người quần áo mới, sống phung phí, hưởng thụ. Thay vì chỉ nghĩ đến bản thân, hãy quan tâm đến người thân của mình nhiều hơn. Mua cho họ những món quà nhỏ, kể cho họ nghe về dự định, hoài bão của bạn và lấy những lời động viên của họ làm động lực cố gắng.

Tạm kết

Dù mức thu nhập của bạn cao hay thấp, đừng bao giờ quên cân đối giữa 5 khoản mục: sinh hoạt, bạn bè, học hỏi, du lịch và đầu tư. Đừng bao giờ phí phạm bất cứ nguồn lực nào. Đầu tư vào mạng lưới quan hệ rồi bạn sẽ nhận lại được danh tiếng, cơ hội. Đầu tư vào học hỏi rồi bạn sẽ nhận được lòng tự tin. Đầu tư vào những chuyến đi sẽ mang lại cho bạn những chân trời mới. Đầu tư vào tương lai, bạn sẽ có sự ổn định lâu dài.

Cuộc sống có thể định hình được. Sự nghiệp cũng có thể từng bước được dựng xây. Hạnh phúc cũng cần một lộ trình rõ ràng mới có thể đạt tới. Những gì bạn cần làm là lên kế hoạch ngay từ khi còn trẻ. Khi bạn còn khó khăn, đừng ru rú ở nhà nữa, hãy đi nhiều, trải nghiệm thật nhiều. Khi bạn đã giàu có ổn định, hãy dành nhiều thời gian cho bản thân hơn.

Khi bạn nghèo khó, hãy để sóng gió cuộc đời giúp bạn tốt lên. Khi bạn đã vững vàng, đừng để cuộc đời lợi dụng bạn. Lúc khó khăn, đừng quên mở lòng rộng lượng nhưng lúc có của ăn của để, đừng biến mình thành kẻ "vứt tiền qua cửa sổ". Đó chính là nghệ thuật sống.

Còn trẻ không có nghĩa là bạn có quyền thiếu suy nghĩ, vụng về. Đừng trẻ con nữa, đừng thích cái gì là phải mua bằng được. Ăn vặt, trà sữa cũng hạn chế thôi. Có chăng, hãy dành những khoản tiền đó để làm việc gì khác có ích hơn, như bày tỏ sự biết ơn với những người tốt với ta chẳng hạn.

Tuổi trẻ, đừng sợ sai lầm, đừng sợ khó khăn. Còn trẻ mà không chịu học hỏi, không chịu đầu tư cho tương lai thì thật đáng trách! Bạn cần biết thứ gì là quan trọng với mình, thứ gì đáng bỏ công sức, thời gian, tiền bạc vào đầu tư. Đó là kỷ luật cơ bản mà ai cũng cần nắm vững.
READ MORE